Sáng Thế Nguyên Linh có thể không cố kỵ an toàn của Địa Cầu, thế nhưng Dương Thiên Lôi phải cố kỵ!

Địa Cầu, tựa như Tam Thập Tam Thiên, tuy rằng Dương Thiên Lôi không phải cứu thế chủ, nhưng chỉ cần trong phạm vi năng lực, có thể thủ hộ mà nói, tự nhiên cần phải thủ hộ. Nhất là, trên địa cầu còn có người thân của Tống Hiểu Phân, Lý Hàn Mai, còn có huynh đệ Ngưu Ma Vương tốt nhất của chính mình, cùng với một số người quan hệ không tệ với bản thân.

Vèo...

Khi Dương Thiên Lôi hút Địa Cầu vào trong đầu, đồng thời trực tiếp dung nhập vào trong đại thế giới đã không thể dùng Tam Thập Tam Thiên để hình dung, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, phá tan tầng tầng không gian bích chướng, bước vào trong hỗn độn!

- Thiên Lôi...

Đúng lúc này, thanh âm của Lăng Hi bỗng nhiên truyền vào trong đầu Dương Thiên Lôi, đồng thời trực tiếp mở rộng phong ấn Dương Thiên Lôi đặc biệt lưu lại, xuất hiện ngay trước mặt Dương Thiên Lôi!

- Nàng...

Dương Thiên Lôi có điểm kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, nhìn Lăng Hi khuynh quốc khuynh thành, hoàn mỹ không tỳ vết trước mắt.

Nguyên nhân Dương Thiên Lôi phong ấn là bởi vì không muốn đám người Lăng Hi có cảm ứng đối với thế giới bên ngoài, không muốn để các nàng lo lắng. Tại tình huống tùy thời có thể đối mặt với cao thủ từ lâu bước vào Hồng Mông cảnh như Sáng Thế Nguyên Linh, đám người Lăng Hi căn bản không thể giúp được bất cứ điều gì, cho dù vừa rồi đã thu thập thần cách của Nữ Oa cùng với đám người Hồng Quân lão tổ và trong đầu, Dương Thiên Lôi cũng không hy vọng xa vời các nàng có thể có bất cứ tác dụng gì.

Chỉ có thể dựa vào chính hắn!

Nhưng để Dương Thiên Lôi không nghĩ tới chính là, Nữ Oa, cũng chính là Lăng Hi, trong nháy mắt dung hòa thần cách của chính mình, dĩ nhiên khôi phục kết nối tinh thần với Dương Thiên Lôi năm đó!

Thời điểm Dương Thiên Lôi cảm ứng được, Lăng Hi đã đứng trước mặt hắn rồi!

- Trở về, nàng không giúp được gì!

Sau khi kinh ngạc ngắn ngủi, Dương Thiên Lôi trực tiếp nói trong đầu với Lăng Hi.

- Không...

Để Dương Thiên Lôi không nghĩ ra chính là, Lăng Hi dĩ nhiên nhào vào trong lòng Dương Thiên Lôi, chăm chú ôm lấy hắn, quật cường nói:

- Kết cục ngươi không thể khẳng định...Đối với ngươi không muốn, đây là kết cục của ta...

Lăng Hi gần như lẩm bẩm nói trong đầu Dương Thiên Lôi. Bọn họ đã khôi phục lại tâm tinh tương thông, nhất thời Dương Thiên Lôi rõ ràng suy nghĩ của Lăng Hi.

Sáng Thế Nguyên Linh đã trở thành cao thủ Hồng Mông cảnh thật lâu thật lâu, Dương Thiên Lôi mới bước vào Hồng Mông cảnh không lâu có thể địch nổi với hắn sao?

Dương Thiên Lôi không thể xác định, Lăng Hi càng không thể xác định.

Hơn nữa quyết định của Dương Thiên Lôi rất rõ ràng, một trận chiến này, không phải sống thì là chết. Sống, hắn và toàn bộ mọi người đều sống, chết, đó là toàn bộ cùng chết.

Đồng sinh cộng tử, đây là tất nhiên, cũng không thể thay đổi. Bởi vì một khi Dương Thiên Lôi tử vong, đám người Lăng Hi căn bản không có bất cứ chỗ nào ẩn thân.

Nguyên nhân không cho dám người Lăng Hi hỗ trợ, một là cảnh giới của đám người Lăng Hi không thể giúp đỡ được cái gì, hai là nếu như các nàng hỗ trợ mà nói, cơ bản là pháo hôi hẳn phải chết không cần nghi ngờ, đến lúc đó cho dù Dương Thiên Lôi thu được thắng lợi cuối cùng thì đã làm sao?

Sợ rằng so với "cùng chết" càng thống khổ hơn.

Mà suy nghĩ của Lăng Hi và Dương Thiên Lôi hoàn toàn tương đồng, nàng không phải không muốn tham gia chiến đấu, mà là không muốn sau khi Dương Thiên Lôi thất bại, để kết cục này, trực tiếp trở thành kết cục của nàng và Dương Thiên Lôi.

Bởi vì, nàng rốt cuộc đã trở thành chính mình hoàn chỉnh, nàng không giống như đám người Trương Tử Hàm, hoàn toàn chỉnh chỉnh thuộc về Dương Thiên Lôi, trở thành nữ nhân của hắn!

Trong hỗn độn, hắn che chở chính mình năm tháng vô tận, sau khi sở hữu linh trí, chính mình hầu như thủy chung làm bạn với hắn, nhưng chưa bao giờ chân chân chính chính trở thành nữ nhân của hắn...

Nàng trở thành chính mình hoàn hoàn chỉnh chỉnh, không còn bất cứ cố kỵ nào, đối mặt với tồn tại cường đại cấp bậc Sáng Thế Nguyên Linh, một khi thất bại, lẽ nào đây là kết cục của nàng và hắn?

Nàng có thể cùng chết với hắn, không oán không hối hận, thế nhưng không muốn chết đơn giản như vậy.

Trước khi chết, vô luận như thế nào nàng cũng muốn trở thành nữ nhân của hắn, cho hắn toàn bộ...

Như vậy, cho dù là chết, cũng không tiếc nuối!

...

- Lăng Hi...

Thân hình đang bay rất nhanh của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ngừng lại, nhìn khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành ngay trong gang tấc, luyến ái vô tận năm tháng, mãi mãi vĩnh tồn, giờ khắc này, Dương Thiên Lôi cảm ngộ được tâm niệm của Lăng Hi, bỗng nhiên trở nên kích động!

Bại?

Cho dù Dương Thiên Lôi không thể xác định kết cục cuối cùng của cuộc đại chiến với Sáng Thế Nguyên Linh là cái gì, thế nhưng hắn chưa từng nghĩ tới thất bại, lúc khổ tận cam lai, hắn sao có thể cho phép chính mình thất bại? Cũng bởi vì như vậy, hắn đã quên đi căm thụ của Lăng Hi, bởi vì hắn tin tưởng, chính mình sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng, cuối cùng có thể thu được Lăng Hi hoàn mỹ.

Mà lúc này hiểu được suy nghĩ của Lăng Hi, Dương Thiên Lôi biết, tại thời điểm không thể khẳng định được, Lăng Hi đã đúng!

Dương Thiên Lôi còn muốn nói cái gì, khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của Lăng Hi càng tản mát vẻ mỹ lệ kinh tâm động phách, từ lâu đã trở nên đỏ bừng, nhưng kiên định ngẩng đầu lên, bỗng nhiên chủ động hôn đôi môi Dương Thiên Lôi!

Ầm ầm ầm...

Khi hai người lần đầu tiên chân chân chính chính hôi môi nhau, tình yêu say đắm của hai người so với sông cạn đá mòn, vật đổi sao dời đều dài đằng đẵng hơn, đọng lại nghìn năm, vạn năm, triệu năm, trăm triệu năm, hàng tỉ năm, rốt cuộc triệt để bạo phát.

.

Vô luận là Dương Thiên Lôi hay Lăng Hi, linh hồn, tâm cảnh, trong nháy mắt này đều bắt đầu rung động không gì sánh được, giống như tiếng sấm vang lên ầm ầm nổ tung trong đầu hai người, cùng lúc đó, những hình ảnh từ viễn cổ xuất hiện trong lòng hai người.

Khuynh thành chi luyến, tại trước mặt hai người chỉ có thể coi như muối bỏ biển, ánh sáng hạt gạo nho nhỏ!

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Một tia linh trí còn xót lại của Dương Thiên Lôi, bỗng nhiên bày ra kết giới cực mạnh cảnh giới Hồng Mông xung quanh hắn và Lăng Hi, chặt đứt tất cả, bao gồm cả nắm giữ ba Hồng Mông đại thế giới trong tay, đều triệt triệt để để chặt đứt tất cả!

Cùng lúc đó, pháp tắc thời không cường hãn đã hình thành trong hai người!

...

Linh khí chưa mở, trong năm tháng dài dằng dặc từ thủa hỗn độn, dưới cơ duyên, gặp nhau và làm bạn với nhau vô tận năm tháng, đại lục Huyền Thiên, Hỗn Loạn tinh vực, Vô Cực tinh vực, Cửu Thiên, Tam Thập Tam Thiên, Hồng Mông đại thế giới, Địa Cầu...Một đường làm bạn, tương tùy, thẳng cho tới hôm nay, cho tới lúc này!

Không hề có bất cứ từ ngữ hoa lệ trau chuốt, ngôn ngữ êm ai nào có thể hình dùng được tình cảm và cảm giác của hai người tại giờ khắc này!

Là tính, cũng không phải là tính, là dục, cũng không phải là dục!

Dương Thiên Lôi hèn mọn, phong lưu, hảo sắc, tại giờ khắc này, cảm giác so với bất cứ lần nào trong quá khứ, so với bất cứ nữ nhân nào khác đều khác nhau hoàn toàn, cho dù hai người còn chưa chân chính bắt đầu, thế nhưng có một loại "định trước từ trong số mệnh" chân thật nhất, bắt đầu tràn ngập trong trái tim hai người.

Càng kinh người chính là. Dương Thiên Lôi và Lăng Hi dĩ nhiên cảm giác được rất rõ ràng, không có đôi phương, chính mình phảng phất căn bản không được hoàn chỉnh.

So với cửu dương tuyệt mạch và cửu âm tuyệt mạch đều cường liệt hơn trăm nghìn vạn lần!

Không có bất cứ ngôn ngữ nào có thể hình dung được!

...

Rốt cuộc, dưới tình yêu mãi mãi say đắm kích phát, hai người rất tự nhiên kết hợp cùng một chỗ, chân chân chính chính hợp nhất!

...

Ầm ầm...

Chìm đắm trong say đắm vô tận và linh nhục giao hòa, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi không hề phát hiện ra, khi hai người hoàn toàn kết hợp cùng một chỗ, đồng thời bắt đầu rung động nguyên thủy nhất, trong hỗn độn, lôi đình vô tận bỗng nhiên ngưng tụ về phía hai người, nghìn nghìn vạn vạn đạo lôi đình kinh khủng không gì sánh được, giống như những con cự long màu lam khổng lồ, ngay trong chớp mắt đã đánh kết giới cường hãn của Dương Thiên Lôi thành tro tàn, phương viên hàng tỉ dặm đều bị chằm đắm trong lôi đình kinh khủng, rậm rạp!

Mạnh mẽ chặn đứng Sáng Thế Nguyên Linh tiếp cận!

Lấy tu vi của Sáng Thế Nguyên Linh cũng không dám tiếp cận mảy may, hoảng sợ biến sắc!

Mà Dương Thiên Lôi và Lăng Hi ở chỗ sâu trong lôi đình luyện ngục lại phảng phất như không hề có một chút cảm giác, chỉ riếng rên rỉ say lòng người của Lăng Hi và tiếng thở dốc ồ ồ của Dương Thiên Lôi, phiêu đãng trong hư không!

Lôi đình kinh khủng tại thời điểm bổ tới xung quanh thân thể Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, có vẻ vô cùng quỷ dị, dĩ nhiên tách ra khỏi Lăng Hi không hề có bất cứ phòng tuyến thủ hộ nào, hoàn toàn tập trung vào Dương Thiên Lôi, thế nhưng trong sát na tiếp cận, lại dịu ngoan như cừu non, không hề có mảy may lực sát thương, ngược lại hóa thành lực lượng lôi đình tinh thuần, dung nhập vào trong thân thể của Dương Thiên Lôi!

...

- Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra?

Sáng Thế Nguyên Linh khiếp sợ tròn mắt nhìn, tràn ngập kinh khủng và không thể tưởng tượng, ngóng nhìn hỗn độn xung quanh, sử dụng tốc độ nhanh nhất, ngay lập tức lui về phía sau hàng tỉ dặm, cho dù như vậy, lôi đình khủng khiếp tàn sát bừa bãi không ngừng khuếch đại phạm vi khiến toàn thân của hắn phải chịu đựng thống khổ thật lớn.

Nguyên bản, tại thời điểm hắn thu được linh trí ngộ đạo thành tiên, không còn bất cứ e ngại nào đối với lôi đình hỗn độn, thế nhưng giờ khắc này ngưng tụ thành lôi đình dị biến vô cùng kinh khủng, lại phảng phất như sở hữu năng lực hủy diệt cao thủ Hồng Mông, hơi tránh chậm một chút, sợ rằng ngay cả hắn cũng bị đánh thành tro tàn!

Mà hết thảy điều này...Là do Dương Thiên Lôi tạo thành.

Hắn cho Dương Thiên Lôi thời gian một tháng, đích thực là muốn để Dương Thiên Lôi viên mãn, đương nhiên cũng muốn làm rõ ý tứ của Dương Thiên Lôi, chỉ bất quá chỉ là một điểm mà thôi, hắn đích thực muốn để Dương Thiên Lôi cường đại, đại chiến oanh oanh liệt liệt với hắn một hồi, bởi vì hắn thực sự quá tịch mịch, quá khô khan, quá buồn chán rồi...

Đại đạo vô tình, sinh mệnh vô tận, năm tháng dài dòng đã khiến hắn đạt tới cảnh giới cao nhất của tu luyện giả không còn bất cứ mục tiêu nào, không có bấy cứ thứ gì có thể truy cầu, hắn muốn tìm kiếm cấp độ càng cao hơn trong hỗn độn năm tháng vô tận, tìm kiếm tồn tại càng cao hơn, thế nhưng tìm kiếm bao nhiêu kỷ nguyên cũng không hề có thu hoạch.

Nguyên bản hắn chỉ ôm tâm tình muốn xem kịch vui, để hai Hồng Mông đại thế giới của chính mình khai chiến với nhau, loại cấp bậc chiến đấu của kiến hôi này, tuy rằng rất không thú vị, nhưng chung quy so với không có mục đích gì vẫn tốt hơn. Cho dù là hắn cũng không hề ngờ tới, đại chiến giữa Thần tộc và tiên ban lại dựng dục ra loại cao thủ Hồng Mông cảnh như Dương Thiên Lôi, vì vậy, tại thời điểm nhận thấy được Dương Thiên lôi bước vào Hồng Mông, trong lòng hắn thực sự kinh hỉ!

Hắn muốn cho Dương Thiên Lôi thời gian củng cố đến cảnh giới viên mãn, sau đó chân chân chính chính đại chiến một hồi, tuyệt đối không giết chết Dương Thiên Lôi, bởi vì đây là đồ chơi duy nhất có thể khiến hắn hứng thú một chút.

Cho Dương Thiên Lôi một tháng, cũng là thời gian ba mươi vạn năm, để Dương Thiên Lôi biến đổi mạnh hơn.

Đồng thời, hắn cũng quan sát, khối ngoan thạch Dương Thiên Lôi này đến tột cùng là vì sao tấn chức tới cảnh giới Hồng Mông!

Đáng tiếc, Dương Thiên Lôi không như hắn mong muốn, dĩ nhiên khiêu khích uy nghiêm của hắn, trực tiếp khai chiến!

Mà hiện tại, hắn vốn định cho Dương Thiên Lôi chút giáo huấn lại phát hiện lúc này, ngay cả tiếp cận gần Dương Thiên Lôi cũng không làm được, còn cần phải chật vật né tránh lôi đình.

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Vì sao Dương Thiên Lôi có khả năng khiến hỗn độn xảy ra dị biến?

...

- A...

- Rống...

Đã mất đi toàn bộ pháp tắc thời không và kết giới, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi xích lõa trong hỗn độn, hoàn thành giao hòa nguyên thủy nhất, dùng thời gian đủ hai canh giờ, rốt cuộc cũng đạt tới đỉnh phong, Lăng Hi ngẩng cao rên rỉ cùng với Dương Thiên Lôi trầm thấp phát tiết, đồng thời bạo phát! (^^ 2 canh giờ = 4 tiếng đồng hồ)

Rắc rắc...

Cùng lúc đó, Sáng Thế Nguyên Linh vốn là người lại không phải người, điên cuồng né tránh suốt hai canh giờ bỗng nhiên hoảng sợ phát hiện ra, hầu như trong nháy mắt, không gian hỗn độn phảng phất như muốn băng diệt, hóa thành lôi đình khắp bầu trời, hắn, tránh không thể tránh, trốn không thể trốn!

Càng kinh khủng chính là, ngay cả năng lượng trong cơ thể hắn, tại giờ khắc này đều hoàn toàn mất đi sự khống chế của chính mình.

Rắc rắc...

Vô số lôi đình căn bản không hề cho hắn kịp phản ứng, cũng vô pháp phản ứng, liền xuyên thủng thân thể hắn!

Không, xác thực mà nói, không phải xuyên thủng thân thể hắn, mà là trong thân thể hắn cũng tự ngưng tụ thành lôi đình, toàn bộ lực lượng thuộc về hắn đã hoàn toàn ngưng tụ thành lôi đình!

Trong nháy mắt tử vong, trong nháy mắt triệt để tử vong, trong đầu hắn dần hiện ra một tia minh ngộ, khóe miệng nở nụ cười khổ sáp, liền mất đi toàn bộ ý thức, ngay cả thần cách Hồng Mông cảnh cũng biến thành bột mịn, hóa thành năng lượng tinh thuần...

Hỗn độn chi chủ!

Du lịch trong hỗn độn năm tháng vô tận, hắn hoàn toàn không nghĩ tới kết cục cuối cùng lại là như thế này.

Hắn đã từng cho hằng nếu như Hỗn ĐỠđã là tầng không gian cao nhất, tất nhiên cũng có thể giống như Hồng Mông đại thế giới, có chủ nhân của chính mình, hế nhưng trải qua du lịch vô tận năm tháng, hắn đã phủ định suy nghĩ này, bởi vì hỗn độn vô biên vô hạn, vô luận hắn làm như thế nào, vô luận làm cái gì đều không có bất cứ một tia phản ứng nào. Nếu như hỗn độn thực sự có chủ nhân, vì sao có khả năng không có bất cứ quản chế nào đối với hắn?

Tựa như tu luyện giả và Thần tộc trong Hồng Mông đại thế giới, không ai dám bất kính đối với hắn, bằng không, một khi có chút động tính quá lớn, hắn sẽ phát giác, trực tiếp giết chết!

Mà hiện tại, trong nháy mắt lâm vào tử vong, rốt cuộc hắn đã rõ ràng rồi, hỗn độn quả thực có chủ nhân, chủ nhân đó chính là Dương Thiên Lôi đã từng bị hắn coi như con kiến hôi.

Một con kiến hôi nhân loại dần dần lớn lên trong Hồng Mông đại thế giới của hắn!

...

Ầm ầm...

Lôi đình vô tận, trong nháy mắt toàn bộ bạo phát khắp hỗn độn, chỉ là tiện thể hủy diệt Sáng Thế Nguyên Linh, liền triệt triệt để để biến mất, hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể của Dương Thiên Lôi!

Hỗn độn nguyên bản vô cùng tịch mịch hoang vắng, chỉ có lôi đình thỉnh thoảng xuất hiện chiếu sáng một góc, tại lúc toàn bộ lôi đình biến mất, dĩ nhiên biến thành một thế giới bảy màu như mộng như ảo, quang mang bảy màu nhàn nhạt lóng lánh mỗi một tấc không gian, như mộng như ảo.

...

- Dương Thiên Lôi...Ngươi, còn có thể đối với ta như đã từng sao?

Lăng Hi tràn ngập ngọt ngào, tựa trong lòng Dương Thiên Lôi, trên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, lấp lánh hạnh phúc và ngọt ngào, nhìn vào quang mang bảy màu nhàn nhạt xung quanh, nhẹ giọng nói. Trong thanh âm, tựa hồ để lộ cảm khái và mê mang nhàn nhạt vô tận.

- Một bắt đầu mới, sau này chính là một bắt đầu mới! Ta sẽ không ngốc nghếch mê mang như trước kia...

Khóe miệng Dương Thiên Lôi để lộ một tia mỉm cười tự giễu, sờ sờ làn da mềm mại trắng mịn của Lăng Hi, tràn ngập yêu thương nói.

Thực không ngờ.

Đúng vậy, không chỉ Sáng Thế Nguyên Linh không ngờ, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cng không ngờ tới, tất cả chịu đựng của hắn và Lăng Hi căn bản dĩ nhiên nguyên nhân ở trên người Dương Thiên Lôi...

Cao thủ tịch mịch, đại đạo vô tình!

Dương Thiên Lôi trước kia, tại vô số kỷ nguyên trước, hắn và Lăng Hi là cao thủ Hồng Mông cảnh, là cao thủ sớm hơn Sáng Thế Nguyên Linh bao nhiêu kỷ nguyên, Dương Thiên Lôi cũng giống như Sáng Thế Nguyên Linh, cho rằng đại đạo chỉ có vô tình mới chân chính bước lên đỉnh phong, hắn muốn vượt qua Hồng Mông, thế nhưng chỉ có Lăng Hi là cường giả cùng cảnh giới duy nhất, sản sinh cảm tình, vô luận như thế nào đều không thể rời khỏi hỗn độn, vượt qua hỗn độn...

Vì vậy, hắn tại tình huống Lăng Hi không hề phản kháng, phá hủy linh trí của Lăng Hi, để nàng hóa thân thành ngoan thạch năm màu. Mà hắn thì tự phong ấn chính mình, hoàn toàn hủy diệt cảm tình đối với Lăng Hi, hóa thân thành cự thạch đen kịt.

Hắn muốn kết thúc sinh mệnh vô tận, tiến vào trong luân hồi, lấy tâm cầu tiến cấp độ càng cao hơn, đột phá vượt qua Hồng Mông cảnh.

Chỉ có triệt để thoát khỏi tình ý giữa hắn và Lăng Hi mới có thể thành công.

Hắn cho rằng như vậy, vì vậy hắn đã làm như vậy rồi!

Chỉ là, khi phá hủy linh trí của chính mình, tiến vào trong luân hồi, Dương Thiên Lôi lại không biết, cự thạch do hắn hóa thân thành vẫn không thể chân chính thoát khỏi càm tình đối với Lăng Hi, hắn không có linh trí, không biết trải qua bao nhiêu kỷ nguyên, khi Lăng Hi lại một lần nữa sản sinh linh trí, lần thứ hai tự động trở thành thủ hộ thần cho Lăng Hi!

Sau đó, Sáng Thế Nguyên Linh tự hành ngộ đạo, đắc đạo, điểm hóa Lăng Hi, ngược lại hạn chế Lăng Hi đã từng vô cùng cường đại.

Mà Dương Thiên Lôi vẫn chưa dựng dục thanh linh trí, lại trở thành cơ duyên chi nhân do tiên ban ủng hộ đối phó Thần tộc...

Tất cả chuyện này, nguyên bản Dương Thiên Lôi và Lăng Hi đều không biết, thế nhưng lúc hai người bọn họ hợp thể, tất cả tái hiện lại trong giao hòa chân chính giữa thân thể và linh hồn của hai người.

Đám hình ảnh kia, kinh lịch đã trariq ua, để Dương Thiên Lôi thổn thức không ngớt.

Cũng chân chính minh ngộ!

.

- Không phải ngươi ngốc, là quá bá đạo, tự cho là đúng. Nếu như trước kia...Ta có thể để ngươi yêu ta nhiều hơn một chút hoặc là, ta yêu ngươi ít hơn một chút, phản đối ngươi làm như vậy, sẽ không phải trải qua hắc ám dài dòng như vậy...Bất quá, ta không hối hận, ta đã có nhiều tỷ muội tốt, còn có Nữu Nữu đáng yêu...

Lăng Hi nhẹ giọng nói.

- Ta cũng không hối hận...Hắc hắc...Kỳ thực, vẫn là con người tốt hơn, nàng thì sao? Thân ái của ta?

- Điều này không giống như tâm thần tương thông. Ta...Cũng hiểu được con người rất tốt. Hỉ nộ ái ố, chung quy so với tịch mịch tốt hơn...

Đồng thời khi Lăng Hi nói, đã mạnh mẽ chặt đứt tâm thần tương thông giữa chính mình và Dương Thiên Lôi, bằng không nếu như lúc nào cũng không có chút bí mật nào đối với Dương Thiên Lôi, vậy sau này không có bất cứ kinh hỉ nào nữa rồi.

Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân Dương Thiên Lôi ngăn cản, bằng không nếu Lăng Hi thực sự muốn chặt đứt, sợ rằng nàng không làm được.

- Tất cả đều kết thúc, chúng ta đều làm con người bình thường, Lăng muội, cùng ca sinh một dám nữ nhân đi...Vừa rồi vô dụng, đều biến thành lực lượng của ca rồi, hiện tại, chúng ta tới một lần nữa!

Dương Thiên Lôi vô sỉ nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Lăng Hi.

Thân thể mềm mại không chút tỳ vết, dung nhan khuynh quốc khuynh thành, đó là loại phong tình như thế nào.

Chỉ có Dương Thiên Lôi mới có thể cảm nhận được.

- Không nên...Chờ giải quyết tất cả mọi chuyện rồi tiếp tục!

Đáng tiếc, Lăng Hi lại hờn dỗi dẩy Dương Thiên Lôi hèn mọn ra, một đạo quang mang năm màu hiện lên trên người nàng, ngưng tụ thành y phục.

Quần jean, áo màu trắng, dĩ nhiên khôi phục trang phục học sinh thanh thuần nhất. Tuy rằng đây chỉ là một vài thứ bé nhỏ không đáng kể, nhưng lại để Dương Thiên Lôi cảm giác được, Lăng Hi đối với nền văn minh Địa Cầu đi theo phương khoa học kỹ thuật có cảm tình tương đối sâu.

- Ách...Cũng tốt, Lăng muội, hỏi nàng một vấn đề...

- Cái gì?

- Năm đó nàng hóa thân thành thân rắn, mặt người thân rắn, là vì sái gì? Có phải là...Sợ cái gì?

- Ngươi lưu manh, sắc lang, vô sỉ!

Nhất thời khuôn mặt Lăng Hi đỏ bừng mắng.

Nữ Oa mặt người thân rắn, nàng trước kia đâu suy nghĩ nhiều như vậy? Bộ dáng gì, thân thể như thế nào, cũng là lần đầu tiên ngưng tụ ra chân thân đã hình thành rồi. Tên vô sỉ Dương Thiên Lôi này, ý tứ rõ ràng muốn nói, nàng chờ hắn, cho nên mới làm thành như vậy.

...

Dương Thiên Lôi hèn mọn cười lớn, kéo bàn tay nhỏ bé của Lăng Hi, thân hình nhoáng lên, hai người liền xuất hiện trong Hồng Mông đại thế giới, Hồng Mông đại thế giới từ tam giới hoàn toàn hợp nhất.

Mi tâm hiện lên một đạo quang mang, Địa Cầu đã trở về vị trí cũ, tới trung ương của Hồng Mông đại thế giới, nguyên bản bị Dương Thiên Lôi tĩnh chỉ thời không, nhất thời khôi phục vận chuyển như ban đầu.

Mà Tam Thập Tam Thiên vẫn trong quá trình phát triển như trước, cũng xuất hiện trong Hồng Mông đại thế giới, nắm đấm của Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng vung lên, giống như phá tan bích chướng của Hồng Mông đại thế giới, cùng với quang mang bảy màu vô cùng vô tận, trong sát na chiếu rọi, hoàn toàn bao phủ Tam Thập Tam Thiên!

Chỉ trong chốc lát, Tam Thập Tam Thiên liền bắt đầu lấy tốc độ vô cùng kinh khủng, phát triển mãnh liệt.

Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lệ, ba mươi ba người vốn đã sắp ngưng tụ thành thân thể, rốt cuộc trong nháy mắt khôi phục hoàn toàn, cả đám hóa thành từng đạo lưu quang xuất hiện ngay trước mặt Dương Thiên Lôi.

Sau đó, mẫu thân Kỷ Nhạ Yên cũng xuất hiện rất nhanh.

Trong toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, tất cả sinh linh nguyên bản đã băng diệt, huynh đệ, bằng hữu, thủ hạ của Dương Thiên Lôi, hết thảy đều bắt đầu khôi phục, bất quá Dương Thiên Lôi tạm thời không triệu hồi bọn họ ra khỏi Tam Thập Tam Thiên, mà là ai về chỗ nấy.

Dù sao, mẫu thân cùng với các lão bà thân yêu của hắn mới là người hắn muốn gặp nhất. Về phần đám người Phong Mã Ngưu, Vu Tiểu Ức, chỉ có thể gặp lại sau. Hơn nữa Dương Thiên Lôi cũng không muốn nói cho bọn họ biết thân phận chân chính của chính mình.

...

- Ngưng!

Dương Thiên Lôi nhẹ nhàng phun ra một chữ, một đạo lưu quang đột nhiên chui vào trong đầu mẫu thân Kỷ Nhạ Yên và đám người Trương Tử Hàm, mọi người vốn đang thong thả ngưng tụ thành linh trí, khôi phục ký ức, nhất thời cả đám mở mắt ra, chân chân chính chính tỉnh táo lại. Thời điểm nhìn thấy Dương Thiên Lôi, tựa hồ như hồi ức dừng lại tại thời điểm một khắc trước kia đại băng diệt xảy ra, tràn ngập kinh ngạc và kinh hỉ nhào về phía Dương Thiên Lôi.

Lăng Hi nhìn chúng nữ, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào, trong cuộc sống, cái gì quan trọng nhất? Tình!

Ái tình, thân hình, hữu tình, tình huynh đệ tỷ muội!

Giờ khắc này, cho dù Dương Thiên Lôi đã trở thành hỗn độn chi chủ cũng không tránh khỏi tâm tình kích động, khó có thể khống chế, cùng chúng nữ lần lượt ôm nhau một lượt, không có biện pháp, thực sự là rất nhiều nha, ba mươi ba người, chỉ có thể từng người ôm một chút.

- Mẫu thân!

Sau khi Dương Thiên Lôi ôm hết chúng nữ, nhanh chóng bước tới mẫu thân đã sớm chờ đợi từ lâu.

Kỷ Nhạ Yên, mẫu thân của Dương Thiên Lôi, đã từng là Lộ Miểu Ân, vô tinh thụ thai sinh hạ Dương Thiên Lôi, từ đầu tới cuối trong nội tâm của nàng nhận định, nhi tử của chính mình tuyệt đối không tầm thường. Chỉ là, nàng không hề nghĩ tới chính mình cũng không phải là người bình thường.

Thậm chí cho tới bây giờ, nàng vẫn không biết chính mình là một trong những "cơ duyên" kèm theo cơ duyên chi nhân Dương Thiên Lôi.

Cửu Thiên Huyền Nữ!

Thời điểm Dương Thiên lôi chậm tới chân tướng bản nguyên, đã hiểu rõ mẫu thân Kỷ Nhạ Yên là tồn tại như thế nào, Cửu Thiên Huyền Nữ, tục xưng là Cửu Thiên nương nương, Cửu Thiên Huyền Nữ nương nương, một trong những Chân Tiên tiên ban trước kia, địa vị so với đám người Lục Áp kém hơn rất nhiều, nhưng là một vị Chân Tiên nữ tính, chính nghĩa chi thần dự bị, mỹ nhân đông phương, cũng là một trong những mẫu thần vĩ đại của dân tộc Hoa Hạ. Vì vậy, bốn người Lục Áp bày cơ duyên, trở thành người dựng dục ra Dương Thiên Lôi trong Tam Thập Tam Thiên!

Thần tình mang theo một tia kích động, vui sướng, sủng nịnh phát ra từ sâu trong nội tâm, nhìn vào Dương Thiên Lôi, bàn tay ngọc khẽ run rẩy, sờ vào mặt Dương Thiên Lôi, nói:

- Mẫu thân lại sống...Chúng ta...Không phải đang nằm mơ, đúng không?

- Không phải! Mẫu thân, tất cả đều kết thúc! Không có người nào có thể nắm giữ được sinh tử của chúng ta trong tay!

Dương Thiên Lôi nhìn vào mẫu thân, vừa cười vừa nói.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Kỷ Nhạ Yên hỏi.

Nghe được lời nói của Kỷ Nhạ Yên, chúng nữ cũng tràn ngập hiếu kỳ và kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi, sau khi băng diệt, các nàng mất đi linh trí, chỉ còn lại lạc ấn linh hồn thuần khiết, trong vũ trụ hình thức ban đầu Tam Thập Tam Thiên bắt đầu chậm rĩa vận chuyển, đối với tất cả mọi chuyện xảy ra bên ngoài đều không rõ ràng lắm. So với Lăng Hi tương đối đặc thù, sớm tỉnh lại mà nói, các nàng thực sự "hạnh phúc" hơn rất nhiều, bởi vì các nàng căn bản không biết tưởng niệm, không biết đau đớn...

Nha đầu Tiểu Bạch kia, vẫn không tim không phổi, tràn ngập hạnh phục và ngọt ngào ôm chặt cổ Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi mỉm cười, mi tâm phát ra hơn mười đạo quang mang ký tức màu trắng, trực tiếp dung nhập vào trong mi tâm mẫu thân và chúng nữ. Truyện Tiên Hiệp

Sau một lát, chúng nữ đều mở to hai mắt nhìn, tràn ngập khiếp sợ và không thể tưởng tượng.

Các nàng một lần nữa ngưng tụ ra chân thân, khôi phục tu vi và linh trí, khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, đã cảm ứng được hai người cường đại tới cảnh giới các nàng căn bản không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn như trước không ngờ tới, hắn và Lăng Hi dĩ nhiên là tồn tại đỉnh phong tới mức như thế này.

- Mọi người cũng ra đi...

Thông qua quán thâu ký ức, để mọi người hiểu chuyện gì đã xảy ra, Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói, nói xong, mi tâm nhất thời lấp lánh một đạo quang mang ánh sáng ngọc, Lý Tuyết, Tống Hiểu Phân, Lý Hàn Mai, Trương Nhã Tĩnh, Liễu Diệc Nhi, chị em Hắc Long, Dany, còn có Nữu Nữu đáng yêu nhất thời đều xuất hiện bên cạnh Dương Thiên Lôi.

Nữ nhân tại hai không gian hai nửa lạc ấn linh hồn của Dương Thiên Lôi rốt cuộc gặp mặt lần đầu tiên.

- Uy, người là ma ma sao? Đây là vị trí của Nữu Nữu...

Chúng nữ vốn có chút trừng mắt to, quan sát lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí tương đối yên tĩnh. Nhưng một thanh âm non nớt đã đánh vỡ sự yên lặng, kéo Tiểu Bạch vẫn quấn chặt trên người Dương Thiên Lôi, trực tiếp nói.

Ánh mắt mọi người nhất thời tập trung vào người cô bé đáng yêu này.

- Nữu Nữu, nhanh nhanh ra mắt nãi nãi và các vị ma ma!

Dương Thiên Lôi nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập của Nữu Nữu, nói.

- Nãi nãi...Ba ba, người nào là nãi nãi?

Nữu nữu trừng đôi con mắt đáng yêu thật to, thế nhưng nàng thông minh láu lỉnh thực sự không nhìn ra được người nào mới là nãi nãi. Dung nhan và thân hình tuyệt mỹ của Kỷ Nhạ Yên so với chúng nữ thực sự không có gì khác biệt. Dung mạo của tiên nhân, thanh xuân vĩnh trú, Nữu Nữu sao có thể từ tướng mạo phân biệt được?

Nhưng vào lúc này, trên người Kỷ Nhạ Yên lại tỏa ra ba động năng lượng nhu hòa, cùng lúc đó, để chúng nữ và Dương Thiên Lôi không giải thích được, mái tóc đen của Kỷ Nhạ Yên rất nhanh biến thành xám trắng, mặc dù không có biến hóa gì, thế nhưng ánh mắt của nàng lại tràn ngập quang mang từ ái chỉ có những lão nhân mới sở hữu.

Kỷ Nhạ Yên mỉm cười nhìn Nữu Nữu.

- Nãi nãi...

Nữu Nữu nhất thời nhu thuận kêu lên.

Kỷ Nhạ Yên hơi khom người, liền sủng nịnh ôm tôn nữ chưa từng gặp mặt, giữ chặt trong lòng:

- Nữu Nữu, nói cho nãi nãi biết, con tên gì?

- Nữu Nữu gọi Dương Liễu Nghiên, Dương là họ của ba ba, Liễu là họ của ma ma, Nghiên là tên của Nữu Nữu...

...

- Tật!

Tại lúc mẫu thân, Lăng Hi cùng với chúng nữ tại Địa Cầu và Tam Thập Tam Thiên quen thuộc lẫn nhau, vây bắt cô bé Nữu Nữu loạn thành một đoàn, Dương Thiên Lôi xuất hiện bên trên Địa Cầu, phát ra một tiếng quát nhẹ.

Nhất thời hai đạo kim quang một trước một sau từ trong Địa Cầu bắn ra.

Hồng Quân lão tổ và Bàn Cổ lão tổ, thần cách của hai người đi đầu xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi. Tuy rằng lúc này hai người không có chân thân, nhưng thời điểm Dương Thiên Lôi phá vỡ phong ấn Địa Cầu và khởi nguyên long mạch đã khôi phục thanh tỉnh. Chỉ bất quá tạm thời bị Dương Thiên Lôi thu lại mà thôi.

Trong nháy mắt xuất hiện, hai người liền ngưng tụ thân hình, trong mắt mang theo khiếp sợ và kích động cường liệt nhìn Dương Thiên Lôi.

- Hai vị không cần kinh ngạc!

Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói, đồng thời khi nói đã chuyển hai đạo ký ức vào trong thần cách của hai người.

Sau một lát, hai người biết được một bộ phận chân tướng, ngược lại càng trở nên khiếp sợ hơn!

- Hồng Mông đại thế giới nguyên bản vẫn như trước do các ngươi tới chưởng quản, thần cách đã băng diệt của Lục Áp đạo quân, ta chỉ có thể ngưng tụ được lạc ấn linh hồn của hắn, tin tưởng không bao lâu là có thể khôi phục tu vi, tạm thời do các ngươi chiếu cố, được không?

Dương Thiên Lôi nói.

- Được...Đa tạ!

- Hẳn là ta nên đa tạ các ngươi!

Dương Thiên Lôi mỉm cười, nói:

- Hiên Viên kiếm hồn, Tru Tiên kiếm hồn, Thái Thượng lão quân, còn có Quan Âm đại sĩ, Cửu Thiên Huyền Nữ đều trợ giúp ta và Lăng Hi, sau này sẽ không vào trong tiên ban của các ngươi, trọng tổ tiên ban, chưởng quản thần tộc. Các thần cách của thành viên tiên ban khác, do các ngươi mang đi toàn bộ, trùng kiến tiên ban đi...

- Vâng!

- Các ngươi không cần câu nệ, nghiêm ngặt mà nói, ta càng có khuynh tướng tôn trọng các ngươi là tiền bối của ta. Nếu như thời điểm các ngươi tịch mịch buồn chán, lúc nào cũng có thể tới tìm ta luận bàn.

Thanh âm của Dương Thiên Lôi chưa dứt, vô số thần cách tiên ban nhất thời hóa thành từng đạo lư quang, xuất hiện trước mặt hai người.

- Đi thôi!

Sau đó, thần cách của năm người Hiên Viên kiếm hồn, Tru Tiên kiếm hồn, Thái Thượng lão quân cùng với Quan Âm đại sĩ, Cửu Thiên Huyền Nữ đều xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi.

Không giống như các thành viên tiên ban khác, Dương Thiên Lôi trực tiếp tiêu hao thần lực vô thượng, trợ giúp năm người trọng tổ kim thân. Về phần tu vi cảnh giới bản thân bọn họ chỉ có thể dựa vào chính bọn họ, so sánh với Hồng Quân lão tổ và Bàn Cổ lão tổ mà nói, bọn họ yếu nhược hơn rất nhiều. Nhưng nắm Hồng Mông đại thế giới bản thân Dương Thiên Lôi sáng tạo ra trong tay, một lần nữa tổ kiến tiên ban, như vậy là đủ rồi. Về phần thành viên tiên ban, Dương Thiên Lôi đã sớm có dự định, huynh đệ, bằng hữu, thân nhân của hắn trong Tam Thập Tam Thiên đều có thể gia nhập. Chỉ bất quá Dương Thiên Lôi không trợ giúp bọn họ tu luyện, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ.

Cao thủ tịch mịch, quá trình tu luyện cũng chính là một quá trình tôi luận, cũng là một trong những ý nghĩa của sinh mệnh dài dằng dặc. Hơn nữa, tâm cảnh của một người không phải là ngoại lực có thể thay đổi được. Cho dù Dương Thiên Lôi có thể ban tặng cho họ năng lực cường đại, nhưng không thể chân chính tăng cảnh giới của bọn họ.

Về phần Phong Mã Ngưu, Vu Tiểu Ức, Vũ Đại Lãng, Dương Thiên Ngạo, cùng với các huynh đệ bằng hữu Kim Chính Thái, Chu Giác Thuần, tương lai có muốn làm "phàm nhân" giống như chính mình hay không, vậy phải xem ý tứ của bọn hắn rồi.

Nói thực, Dương Thiên Lôi cảm giác xin lỗi nhất chính là những huynh đệ bằng hữu bên cạnh chính mình, nguyên nhân rất đơn giản, những mỹ tiếp xúc bên người đều bị hắn chiếm lĩnh toàn bộ, tuy rằng nguyên nhân rất lớn là bởi vì đào hoa đại vận quấy nhiễu, nhưng chung quy vẫn không có ý ứ. Đến bây giờ, trong rất nhiều huynh đệ bằng hữ, ngoại trừ Phong Mã Ngưu thích "cái mông lớn" này ra, còn lại đều là độc thân.

Còn có một tồn tại đặc biệt, Ngô Minh Huyền, Minh Huyền thượng nhân, chính là bởi vì Minh Huyền bảo khố cùng với rất nhiều thiên tinh thạch của hắn mới có thể để Dương Thiên Lôi sở hữu pháp tắc thời không biến thái. Nguyên vốn tưởng rằng người này hẳn là một trong những thành viên tiên ban trước kia. Nhưng hiện tại, trong dòng chảy số phận của Dương Thiên Lôi, lại phát hiện ra hắn chỉ là một tu luyện giả trong Cửu Thiên, chân chân chính chính chết tại thời điểm chủ nhân Tam Thập Tam Thiên liên thủ muốn phá vỡ tiên giới chi môn.

Dương Thiên Lôi có thể thu được thông thiên cổ vụ cùng với tiên linh khí tiên giới, công lao lớn nhatask hông phải là thành viên hạch tâm mộ bi Thần Táng Sơn Mạch, mà là nửa ngọn núi bên phía Ngô Minh Huyền.

Đây mới là cơ duyên chân chính sinh ra Dương Thiên Lôi, không có quan hệ gì với Lục Áp và tiên ban.

...

Trăm năm, chỉ chớp mắt đã trôi qua.

Dương Thiên Lôi và chúng nữ đặt mình trong Tam Thập Tam Thiên, dùng thời gian tròn trăm năm, không những hoàn toàn khôi phục Tam Thập Tam Thiên, còn muốn co động trở thành tồn tại chí cao vô thượng ngoài Hồng Mông đại thế giới, chỉ có những cao thủ Chân Tiên cảnh, có thể vượt qua "thiên kiếp" mới có thể đi vào.

Cư dân nguyên bản trong Tam Thập Tam Thiên, mặc dù cảnh giới rất thấp, nhưng lại thu được "quyền cư dân" của Tam Thập Tam Thiên.

Cửu Thiên trở thành hạch tâm của Tam Thập Tam Thiên, Trảm Không Kiếm Phái trở thành đệ nhất môn phái trong Cửu Thiên.

Mà Dương Thiên Lôi lại trở thành đệ nhất tiên của toàn bộ Hồng Mông đại thế giới.

Ngoại trừ những huynh đệ thiết thân với Dương Thiên Lôi năm đó, cùng với Đan Thanh Dương và người thân cận chưởng giáo chi tôn Trảm Không Kiếm Phái năm đó, còn có phụ mẫu, gia gia của chúng nữ, không ai biết được, Dương Thiên Lôi đã trở thành đệ nhất nhân, sau khi một lần nữa chế định toàn bộ pháp tắc thiên đạo của Hồng Mông đại thế giới, dẫn theo chúng mỹ Lăng Hi, đi làm "phàm nhân" khởi nguyên tiên giới năm đó...Địa Cầu!

Sư phụ, các trưởng bối của Dương Thiên Lôi hoàn hảo, dù sao tâm tính của bọn họ đã không còn thích cái mới, mặc dù có chút muốn đi Địa Cầu nhìn một chút, thế nhưng Dương Thiên Lôi không mời, bọn họ không hề mở miệng, nhưng đám huynh đệ năm đó hỗn cùng với Dương Thiên Lôi như Phong Mã Ngưu, Vu Tiểu Ức, cả đám cường liệt yêu cầu tới Địa Cầu!

Nhưng bi hài chính là, lại bị Dương Thiên Lôi tạm thời cự tuyệt, phải tu luyện tới cảnh giới Đại La Kim Tiên trước mới có tư cách tiến vào Địa Cầu, hơn nữa thời điểm đi vào phải phong ấn tu vi, chân chính làm "phàm nhân".

Rơi vào đường cùng, cả đám chỉ có thể ở lại Tam Thập Tam Thiên, nỗ lực tu luyện.

Thời gian trăm năm, trong Cửu Thiên, Nguyên Thủy tinh vực, Thủy Nguyên Tinh, Huyền Thiên Tà Tôn cung, nơi tượng trưng cho quyền lợi cao nhất của toàn bộ Hồng Mông đại thế giới, cử hành một hồi hôn lễ long trọng.

Chúng nữ nguyên bản thuộc về Tam Thập Tam Thiên như Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Dương Thiên Lệ, Vu Thanh Nhã cùng một lúc tổ chức nghi thức hôn lễ với Dương Thiên Lôi.

Làm như vậy một là cho chúng nữ một công đạo, hai là thỏa mãn yêu cầu tâm lý trong lòng chúng nữ. Dương nhiên, cũng là yêu cầu tâm lý trong lòng Dương Thiên Lôi.

Lần hôn lễ này, toàn bộ Chân Tiên trong Hồng Mông đại thế giới đều xuất hiện. Hồng Quân lão tổ và Bàn Cổ lão tổ dẫn theo một người thanh viên có tu vi vô cùng chênh lệch, nhưng quanh thân lại tản ra mọt cỗ khí tức phiên nhiên, đặc biệt khiến người khác chú ý. Người này, không phải ai khác, chính là Lục Áp đạo quân.

Động phòng hôn lễ, dùng thời gian tròn một tháng. Trên thực tế động phòng chân chính cũng chỉ có một mình Hạ nữu Hạ Quân Trúc chưa bị Dương Thiên Lôi làm thịt, cũng chính là Mộc Thanh Vũ mà thôi. Bất quá, khác nhau chính là, lần động phòng này, Dương Thiên Lôi toàn bộ gieo nòi giống!

...

- Ba ba, ma ma...Nữu Nữu không vui...Vì sao muốn như vậy a?

Một ngày đêm trên Địa Cầu, Hồng Mông đại thế giới một vạn năm, mà trong Tam Thập Tam Thiên và các đại vũ trụ, pháp tắc thời gian càng lâu. Dương Thiên Lôi và Lăng Hi lần trước, từ lúc yêu nghiệt Phụ Thần rời khỏi Địa Cầu tới giờ, trên thực tế không vượt quá thời gian một ngày một đêm trên địa cầu, hơn nữa trung gian còn có một đoạn thời gian Dương Thiên Lôi để thời không tại Địa Cầu dừng lại.

Hiện tại tiến vào Địa Cầu, căn bản ngay cả thời gian một ngày một đêm cũng không có.

Kết cục như vậy, cho dù là Dương Thiên Lôi cũng không hề nghĩ tới, bằng không lúc đó đã sớm không để đám người Trương Nhã Tính, Lý Tuyết "xin nghỉ" rồi.

Mà thời gian không tới một ngày một đêm, Dương Thiên Lôi một lần nữa trở về, đã không còn bất cứ lo lắng nào.

Hiện tại, hắn muốn cùng với chúng nữ làm "phàm nhân"!

Mà trong khoảng thời gian này, thời gian trăm năm trong Hồng Mông đại thế giới, tiểu Nữu Nữu năm đó đã trở thành một siêu cấp mỹ nữ chín phần giống như Liễu Diệc Nhi. Dưới sự dạy dỗ sủng nịnh của mẫu thân Kỷ Nhạ Yên và chúng nữ Lăng Hi, cộng thêm bản thân cô bé truyền thừa gen ưu tú của Dương Thiên Lôi và Liễu Diệc Nhi, thiên phú tu luyện chỉ sợ là kém hơn nửa bậc so với Dương Thiên Lôi biến thái mà thôi, so với chúng nữ không hề kém hơn một chút. Lúc này đã tấn chức tới cảnh Chí Cao Thần cửu trọng thiên.

Đây là kết quả Nữu Nữu không chuyên tâm tu luyện, hơn nữa còn không có Âm Dương Niết Bàn Kinh phụ trợ.

- Ngoan, chúng ta muốn làm phàm nhân, chung quy mẹ không thể vừa mới rời khỏi vài ngày đã mang theo nữ nhi lớn như vậy trở về gặp ngoại công, ngoại bà của con? Mụ mụ mới bao nhiêu tuổi?

Liễu Diệc Nhi nhẹ nhàng vỗ tiểu phúc bằng phẳng, ôn nhu nói.

- Nữu Nữu, nghe ba ba nói, lần này con hóa phàm một chút, làm phàm nhân bình thường...Phàm nhân, vui vẻ hơn nhiều so với thần tiên! Chờ khi con chậm rãi tu luyện tới cảnh giới Chí Cao Thần sẽ giải phong.

- A...Ba ba, người giúp con phong ấn đi...Nữu Nữu không muốn xa người và các ma ma, còn có nãi nãi...

- Được rồi, chúng ta cũng không muốn xa con, cần phải làm phàm nhân, vậy chỉ có thể làm như vậy, yên tâm được rồi, nhiều nhất thời gian trăm năm Nữu Nữu sẽ khôi phục ký ức, ngoan...

Dương Thiên Lôi nói xong, liền hạ quyết định, trực tiếp phát sinh một đạo thần niệm, hoàn toàn phong ấn ký ức, linh hồn và pháp tắc thần thông của con gái mình.

Lần thứ hai trở về Địa Cầu, chúng nữ Trương Tử Hàm vừa mới động phong không theo tới. Mà ở trong Tam Thập Tam Thiên, dựng dụng cốt nhục thân sinh của chính mình. Về phần Địa Cầu, các nàng lúc nào cũng có thể, chỉ cần một ý niệm Dương Thiên Lôi liền triệu hoán được các nàng tới.

Hơn nữa, lúc Dương Thiên Lôi rời khỏi, đã chuyển pháp tắc thời không tại Địa Cầu và Tam Thập Tam Thiên giống nhau.

Để tránh chúng nữ phải chờ đợi trong thời gian quá lâu, đây cũng là giúp mấy người Lý Tuyết có thời gian quá độ, không thể nặng bên này nhẹ bên kia. Tại Tam Thập Tam Thiên đã kết hôn rồi, tại Địa Cầu tự nhiên cũng phải oanh oanh liệt liệt một hồi. Bất quá, tại Địa Cầu có rất nhiều hạn chế, điều này cần phải có thời gian. Nếu như muốn hóa phàm, tự nhiên cần phải tuần hoàn thao ước định của Địa Cầu mới được.

Bất quá, Dương Thiên Lôi không thể lực lượng thiên địa tại Địa Cầu khôi phục. Nguyên nhân chính là Dương Thiên Lôi đối với loại lực lượng đặc thù "khoa học" của Địa Cầu phi thường thích thú. Để Địa Cầu tiếp tục phát triển như vậy, nói không chừng sẽ có một ngày có thu hoạch lớn hơn nữa.

...

Ba năm sau.

Dương Thiên Lôi tốt nghiệp đại học.

Đám người Trần Hồng Binh đã sớm thống trị toàn bộ hắc đạo Ma Đô ừ lâu, đồng thời bị Dương Thiên Lôi mệnh danh là Huyền Thiên Phái, trong thời gian ba năm ngắn ngủi, trở thành thế lực hắc đạo lớn nhất Hoa Hạ.

Trên thực tế Ngưu Ma Vương tại thời điểm Dương Thiên Lôi bắt đầu đối phó với Hiên Viên kiếp tông, năng lượng trong cơ thể đã thức tỉnh, vẫn chìm đắm trong căn cứ Hàm Thành quen thuộc năng lực của chính mình.

Mà ngày hôm nay ba năm sau, hắn đã trở thành đệ nhất chiến tướng của toàn bộ viện nghiên cứu siêu năng lực Hoa Hạ, xác thực mà nói, hẳn là tồn tại vô dịch trong toàn bộ các tổ thức đặc thù tại Địa Cầu!

Đương nhiên, đây không phải hoàn toàn do năng lượng của Ngưu Ma Vương trước kia thức tỉnh, mà tên này sau khi xuất quan, từ gia gia Ngưu lão và phụ thân Ngưu Trung biết được năng lực cường hãn của huynh đệ Dương Thiên Lôi, lập tức quấn chặt lấy Dương Thiên Lôi đòi hỏi năng lực.

...

- A? Thiên Lôi, Hiểu Phân, các ngươi nói thực?

Hàm Thành, cửa hàng đồ cổ Chung Linh, tựa hồ mẫu thân Tống Hiểu Phân đã quen với loại sinh hoạt yên lặng điệu thấp trong Hàm Thành này cùng với phụ thân Tống Hiểu Phân bị triệu hồi trở về, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân vừa mới tốt nghiệp hỏi.

Hai người chỉ là người thường, hiểu biết đối với Dương Thiên Lôi cũng chỉ giới hạn tại thân phận tứ công tử của Dương Quang E quốc. Dương nhiên, trong thời gian bốn năm qua, đối với chuyện Tống Hiểu Phân và Dương Thiên Lôi vẫn "sinh hoạt" cùng một chỗ tự nhiên biết rõ. Mà phụ thân Tống Hiểu Phân còn nhiều ít từ các con đường hắc đạo biết được, Dương Thiên Lôi hiện tại sở hữu lực lượng tuyệt đối kinh khủng bao trùm hắc đạo Hoa Hạ.

Nhưng mẫu thân Tống Hiểu Phân lại lo lắng vô cùng, quan trọng nhất chính nàng, nàng đã sớm nhận thấy được cảm tình của Dương Thiên Lôi và Lý Tuyết, tuyệt đối không đơn giản là chị em bình thường. Mặc dù đối với Dương Thiên Lôi vô cùng thỏa mãn, nhưng chung quy đối với nữ nhi của chính mình không quá tự tin, đây là tâm bệnh.

Tại thời điểm Dương Thiên Lôi và Tống Hiểu Phân ước định với nàng trở lại Hàm Thành, đồng thời để phụ thân Tống Hiểu Phân chờ ở nhà, nàng liền buồn bực. Mà hiện tại, rốt cuộc nàng cũng biết.

Hai người dĩ nhiên nói muốn kết hôn!

- Thực sự, mẹ, con cùng với Hiểu Phân sống cùng nhau nhiều năm như vậy, kỳ thực...Sớm nên kết hôn rồi. Hiện tại càng không chờ được...

Dương Thiên Lôi có chút ám chỉ nói, đồng thời khi nói còn ra vẻ len lén nhìn bụng của Tống Hiểu Phân một chút.

Động tác này, ngữ khí này...Phụ mẫu Tống Hiểu Phân đều là người từng trải, đâu có thể không rõ vấn đề?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Hiểu Phân đỏ bừng, nhưng cúi đầu không dám nói lời nào.

- Mẹ, ba, tất cả mọi chuyện chúng con đã chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần hai người gật đầu, tới lúc đó tham gia hôn lễ của chúng con là được!

- Như vậy sao được? Ta chỉ chỉ có một nữ nhi này...Sao có thể không chuẩn bị trước?

- Mẹ, không cần...Ngươi bà ba không cần phải xen vào bất cứ chuyện gì, đây là thiệp mời và công chứng kết hôn của bọn con, hai người muốn thông báo cho người nào thì thông báo cho người đó. Mẹ, chúng con đi trước...

Tống Hiểu Phân lấy ra một tấm thiệp mời để trên bàn, kéo Dương Thiên Lôi bước nhanh chạy ra ngoài.

- A?

Phụ mẫu Tống Hiểu Phân còn chưa kịp phản ứng có chuyện gì xảy ra, Tống Hiểu Phân và Dương Thiên Lôi đã nhanh như chớp chạy trốn ra ngoài.

- Hài tử này, dĩ nhiên gạt chúng ta...Chứng nhận kết hôn cũng đã lĩnh rồi, di?

Khi mẫu thân Tống Hiểu Phân thấy nội dung trong chứng nhận kết hôn, nhất thời kinh hô thành tiếng.

Dù là phụ thân Tống Hiểu Phân cũng mở to hai mắt nhìn, rốt cuộc đã hiểu ra vì sao Tống Hiểu Phân và Dương Thiên Lôi lại phải chạy trốn nhanh như chớp vậy rồi...

Tân lang: Dương Thiên Lôi.

Tân nương: Lý Tuyết, Tống Hiểu Phân, Lý Hàn Mai, Liễu Diệc Nhi, Trương Nhã Tĩnh, Đạm Thai Huyên, Đạm Thai Huệ, Dany (chú ý: bản danh sách dựa theo bài danh trình tự trước sau, không phân biệt lớn bé)

Tám vị!

Dĩ nhiên đồng thời lấy tám vị!

Càng kinh người chính là, phía dưới chứng nhận kết hôn dĩ nhiên có viết "đặc biệt phê", còn có chữ ký và con dấu. Chữ kỹ và con dấu này quả thực để hai người không thể tin tưởng!

Đây chính là đặc biệt phê của đệ nhất nhân Hoa Hạ.

...

Cùng một ngày, sai biệt chỉ một chút thời gian, Lý gia của Lý Hàn Mai, Liễu gia của Liễu Diệc Nhi, phụ thân Trương Nhã Tĩnh dưới sự trợ giúp âm thầm của Dương Thiên Lôi đã vinh thăng làm bí thư thị ủy, gia tộc Đạm Thai lánh đời, cùng với gia tộc Bruch phương tây sở hữu thực lực kinh khủng đều thu được tin tức buổi lế kết hôn của Dương Thiên Lôi và tám người.

Ngoại trừ Tống gia ra, bao gồm cả phụ thân Trương Nhã Tĩnh bên trong, nhận thức đối với Dương Thiên Lôi đã không chỉ đơn giản như mặt ngoài.

Mà nửa sáng sau!

Xế hộp xịn! Nông dân!

Du thuyền xa hoa? Buồn cười!

Trực thăng phi cơ? Vớ vẩn!

Tuyệt đại đa số mọi người tham gia hôn lễ dĩ nhiên đều ngồi trên máy may chiến đấu tối tân nhất, trực tiếp bay xuống một hòn đảo xinh đẹp.

Chỉ cần hoàn cảnh như đại chiến siêu cấp giữa các quốc gia đã đủ kinh tâm động phách, càng kinh người hơn nữa chính là...

Rất nhiều đại nhân vật chỉ xuất hiện trên tin tức quốc tế hàng hót, đại nhân vật đến từ khắp các quốc gia trên thế giới, đều không mới mà tới. Đương nhiên, đi cùng với bọn họ hắn đều là những thành viên trung tâm của các thế lực đặc thù quốc nội.

Mỗi một hạ lễ do các đại biểu đưa tới, tại thời điểm tuyên bố trên tiệc cưới đều khiến bằng hữu thân thích của các nữ nhân nghe mà choáng váng.

Nhất là đường huynh Tống Hiểu Nam của Tống Hiểu Phân, từ tận đáy lòng cảm thấy lạnh lẽo toàn thân...

Đến tột cùng Dương Thiên Lôi là loại tồn tại ngưu bức như thế nào.

ắn đã hoàn toàn không thể lý giải được...

...

Mà Dương Thiên Lôi thân làm đương sự, biểu hiện vẻ mặt vô cùng đạm nhiên, nhưng nội tâm tương đối đắc ý. Cục diện oanh động như vậy tự nhiên là sớm được hắn cho phép, bằng không không ai dám dám đưa tin tức này lộ ra ngoài.

Làm như vậy, chí ít có thể đảm bảo, thân nhân bằng hữu của chúng nữ đều sẽ không đưa ra bất cứu chỉ trích nào đối với việc chúng nữ cam nguyện một phu nhiều thê.

...

- Đi đi!

- Đi đi!

Hôn lễ vừa mới két thúc, còn chưa động phòng, chúng nữ liền giục nói.

Ba năm rồi, thời gian ba năm, tuy rằng các nàng không so sánh với nhau, nhưng chúng nữ tại Tam Thập Tam Thiên lại rất có "cố gắng", tu vi của Dương Thiên Lôi và chúng nữ có thể nói là một súng một trúng. Ba mươi ba nhóc đều đã hai tuổi rồi. Hơn nữa...Tất cả đều là nam hài!

Dùng cái mông cũng biết được Dương Thiên Lôi cố ý.

Không có biện pháp, nữ nhi là bảo, nhưng Dương Thiên Lôi không dám quá nhiều. Có một mình một người Nữu Nữu là đủ rồi. Trước kia sở dĩ để Nữu Nữu hóa phàm một lần nữa, nguyên nhân chủ yếu ngoại trừ Nữu Nữu muốn tấn chức tới Chí Cao Thần cửu trọng thiên cần phải đề cao tâm cảnh, cùng với trở lại Địa Cầu, hia nguyên nhân này, còn có một điều Dương Thiên Lôi chưa nói, tình cảm yêu cha của Nữu Nữu quá nghiêm trọng rồi, tuy rằng Dương Thiên Lôi đã xóa đi đào hoa đại vận từ sâu trong linh hồn, nhưng đối với nữ hài mà nói chung quy vẫn có mỵ lực quá lớn. Loại tình cảm yêu cha này, tuy rằng không hề ẩn chứa bất cứ tà ác bệnh hoạn nào, nhưng đối với Nữu Nữu mà nói không phải là chuyện tốt, sẽ trực tiếp dẫn tới tình cảnh một nam bằng hữu Nữu Nưu nhìn trúng cũng không có.

Một mình một người Nữu Nữu là được rồi.

Mặc dù hắn thích nữ nhi, nhưng không muốn tốn quá nhiều tâm tư lo nghĩ.

- Ách...Còn chưa động phòng đây, mọi người cấp bách cái gì?

- Anh không vội, nhưng chúng em vội a, thời gian anh trở về lại không mang theo chúng em...Chúng em rất muốn nhanh chóng nhìn thấy một đám Tiểu Lôi Lôi đây...

- Đúng vậy, anh muốn làm oanh động như vậy, bảo sau này chúng em phải làm người thường như thế nào? Chỉ có trở lại Tam Thập Tam Thiên mới được! Cách một đoạn thời gian trở về thăm mọi người...

- Khụ khụ...Làm phàm nhân đơn giản a, các em lần lượt hóa phàm là được, lưu hai ba người cùng ca, chúng tat hay đổi dung mạo và thân phận là được! Chờ khi đề cao tới Hồng Mông cảnh, nếu như thực sự buồn chán, chúng ta có thể tới ngoài hỗn độn thăm chú một chú...

- Ngoài hỗn độn?

- Không sai!

- Lẽ nào...Còn có tồn tại càng mạnh hơn?

Một đạo bạch quang hiện lên, Lăng Hi ôm một tiểu oa nhi trừng lớn con mắt, phi thường đẹp trai, xuất hiện ngay trước mặt Dương Thiên Lôi và chúng nữ, trong ánh mắt mang theo một tia kinh ngạc hỏi.

Nam hài này chính là cốt nhục thân sinh của Dương Thiên Lôi và Lăng Hi ba năm trở lại đây.

- Ai, con ếch nhìn bầu trời, con rùa bơi qua biển...Sứ bệnh của ca tựa hồ chỉ có không ngừng biến mạnh, không ngừng đột phá, chỉ có như vậy mới chân chính được tiêu dao, tuy rằng không phát hiện ra tồn tại càng cường đại hơn, nhưng không gian vô tận, ai có thể nói chính xác?

- Ba ba, sau này Dương Thành con sẽ bảo hộ người và các ma ma!

Tiểu nam hài trong lòng Lăng Hi nhoáng lên nhảy tới trước mặt Dương Thiên Lôi, mi tâm lấp lánh quang mang nhàn nhạt, thanh âm vô cùng non ngớt, ngữ khí kinh người nói.

- Con?

- Con!

- Ha ha ha...Tốt!

HẾT

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play