- A ha ha! Bản Nha Nội ngẫu nhiên rút được lá thăm số một.

Cao Nha Nội hai tay chống nạnh, ngửa mặt lên trời phá cười.

Những người còn lại mù mịt, ngơ ngác nhìn Cao Nha Nội. đây --- đây thật là không thể tin nổi! Trong đó người buồn bực nhất không ai khác là Thái Kinh, Lý Kỳ, trạng nguyên đầu tiên nếu đã bị cái tên Cao Nha Nội rút được, vậy thì thật sự đẩy Thái Sư Học Viên vào hố lửa nha.

Lý Kỳ từ mặt đất bò lên, không dám tin nói: - Nha Nội, việc này không thể nói giỡn được đâu đấy.

- Ngươi không tin?

Cao Nha Nội hừ một tiếng, lấy tờ giấy đưa cho cô gái kia, nói: - Đọc to lên.

Cô gái kia vừa thấy, sắc mặt vô cùng do dự.

Cao Nha Nội trừng hai mắt, nói: - Đọc đi!

Cô gái lúc này mới tuyên bố: - Cao --- Cao Nha Nội rút được lá thăm số một.

Toàn bộ sân xôn xao ồn ào!

Thật là người có lòng trồng hoa hoa không nở, người không có lòng cắm càng liễu cũng thành rừng! Tên này rõ ràng là đến giúp vui, nhưng thế nào y lại rút thăm được lá số một, thật sự không có thiên lý!

Tống Huy Tông trong phòng nhìn thấy tất cả, không khỏi cười khổ, nói: - Cái này thật náo nhiệt. Trong giọng nói còn mang hàm ý vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Lý Kỳ không cam lòng, người hắn coi trọng nhất là Hoàng Trạch này, tuy rằng đọc đủ thứ thi thư, nhưng lại không câu nệ, là một học sinh rất có suy nghĩ, tương lai nhất định sẽ xán lạn, nhưng nếu cùng với Cao Nha Nội, cho dù là thần tiên, cũng bị y làm hư mất! Đôi mắt vừa đảo sang chỗ Cao Cầu nhỏ giọng nói: - Chúc mừng, chúc mừng. So với Cao Nha Nội mà nói, Cao Cầu nghiễm nhiên là một vị minh chủ, ông ta vẫn luôn hy vọng Cao Nha Nội có đủ khả năng, đoạt lấy lá thăm số một trong tay Cao Nha Nội.

Cao Cầu cười khổ nói: - Ngươi đừng vội nói chúc mừng, Khang nhi không chừng sẽ đưa lá thăm số một nhường cho ta, nhưng nó còn xem trọng quỹ từ thiện Thanh Thiên hơn của nó hơn.

Lý Kỳ bị Cao Cầu bóc mẽ, ngược lại cũng không nói gì nữa, chỉ có thể ngượng ngùng cười.

Cao Nha Nội thấy vẻ mặt si ngốc của mọi người, lại cực kỳ đắc ý, cười ha hả nói: - Thật sự trời có Cao Thanh Thiên ta a.

Lý Kỳ và Thái Kinh nhìn nhau, không hẹn mà cùng thở dài.

Ván đã đóng thuyền, Lý Kỳ cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật, cắn răng nói với Cao Nha Nội: - Nha Nội, thật sự rất chúc mừng, chúc mừng! Có thể trúng được, xem ra Cao Nha Nội hôm nay có thể đến sòng bạc Hồng Vạn đại sát tứ phương rồi. Trong lòng lại nghĩ, cầu trời cho ngươi thua chết đi, tốt nhất cũng bán luôn cả quỹ từ thiện Thanh Thiên đi.

Cao Nha Nội đơn thuần, nào biết Lý Kỳ dụng tâm hiểm ác. Gật đầu nói: - Ngươi đã nhắc nhở ta, buổi tối ta nhất định sẽ đi.

Lý Kỳ vung tay với hay cô gái, ra hiệu tiếp tục.

Những người sắp xếp phía sau, thấy lá thăm số một đã bị rút, trong lòng mặc dù có hơi không vui, nhưng trò chơi tiếp tục, bọn họ chỉ có thẻ hy vọng mình có thể rút được lá thăm gần sát số đầu.

Cao Nha Nội bỗng nhiên vẫy tay với Lý Kỳ, nói: - Lý Kỳ, người tới đây một lát đã.

Lý Kỳ sửng sốt. Thầm nghĩ, thằng ranh này tìm ta làm chi? Một bụng suy đoán tò mò đi tới, hỏi: - Làm gì?

Cao Nha Nội nói: - Aizz, gợi ý cho ta một chút, rốt cuộc thì chọn ai là được nhất?

Hóa ra chính là việc này! Lý Kỳ trầm ngâm, thật ra trong lòng hắn đã sớm chọn trạng nguyên, nhưng hắn nghĩ thầm, nếu đề cử Hoàng Trạch cho Cao Nha Nội, không thể nghi ngờ gì là hủy một chiêu bài tốt nhất của Thái Sư Học Viện, nhưng nếu hắn đề cử học viên khác cho Cao Nha Nội, vậy hắn lại không đành. Đây không phải là đẩy người ta vào hố lửa sao.

Trong lòng hắn rất khó xử, sau một hồi rối rắm, hắn vẫn lựa chọn bỏ xe bảo vệ chủ soái, dù sao Cao Nha Nội không chọn Hoàng Trạch, cũng sẽ chọn người khác. Sau khi ra vẻ suy tư một lúc lâu, mới nói: - Ta xem số hai mươi hai, Đổng Nhạc thích hợp để gia nhập quỹ từ thiện Thanh Thiên của Cao Nha Nội.

Cao Nha Nội cau mày nói: - Số hai mươi hai à? Ngươi không lừa ta chứ?

Mới vừa rồi trong lúc đặt câu hỏi, mắt y chỉ dán vào nữ học viên, thích thú, chỉ quan tâm xem ai đẹp hơn, cái khác hoàn toàn không để ý.

Lý Kỳ tươi cười, vẻ mặt già trẻ không gạt, nói: - Nha Nội, chúng ta đều quen biết nhau, ta lừa ai chứ không lừa ngươi.

Cao Nha Nội ha ha nói: - Cũng đúng. Được, bản Nha Nội biết rồi.

Không hổ là tên ngốc Cao, quá dễ lừa. Lý Kỳ cười nói: - Vậy ta về trước.

- Được. Đêm nay chúng ta sẽ cùng đến sòng bạc Hồng Vạn.

- Nói sau, nói sau.

Lý Kỳ chân trước vừa mới rời đi, Hồng Thiên Cửu đã quay đầu lại nói: - Ca ca, ca thật sự tin lời của Lý đại ca sao?

Cao Nha Nội hừ nói: - Ngươi coi ta là tên ngốc à, ta chọn ai cũng sẽ không chọn số hai mươi hai.

Hồng Thiên Cửu ồ một tiếng, nói: - Vậy sao ca ca còn muốn hỏi hắn?

Cao Nha Nội thấp giọng nói: - Chuyện này không đơn giản, Túy Tiên Cư bọn họ vừa rồi chọn lá thăm số hai, ta là lá thăm số một, tên Lý Kỳ này rất giảo hoạt, chắc chắn sẽ không đề cử cho ta người tốt nhất, cứ như vậy, Túy Tiên Cư bọn họ có thể chọn ra nhân tài tốt nhất rồi.

Hồng Thiên Cửu lập tức giơ ngón tay cái lên nói: - Ca ca, một chiêu này của ca thật sự rất lợi hại.

Cao Nha Nội đắc ý mở to hai mắt, cười ha ha nói: - Không đáng nhắc tới, ha ha.

Nếu chuyện này để cho Lý Kỳ nghe thấy, thế nào hắn cũng tức đến hộc máu, hắn quên mắt Túy Tiên Cư rút được lá thăm số hai, bằng không, hắn lúc ấy nhất định sẽ tương kế tựu kế, đề cử Hoàng Trạch cho Cao Nha Nội, chỉ có thể nói tên ngốc này sai thì có sai, hắn chỉ là phân tích tình hình từ ngoài mặt, nhưng lại bị y đoán trúng!

Hồng Thiên Cửu lại hỏi: - Vậy không biết ca ca định chọn ai?

- Cái này ---.

Cao Nha Nội đột nhiên trở nên mù mịt, bởi vì ngoài số hai mươi hai, thì vẫn còn tới sáu mươi lăm người nữa, nếu dùng phương pháp bài trừ ở đây thì thật sự rất khó. Nói với Lục Thiên: - Tiểu Thiên, ngươi sẽ chọn ai?

Lục Thiên tuy rằng lanh lợi, nhưng đều chỉ là khôn vặt, nói: - Nha Nội, tiểu nhân thấy bọn họ đều rất lợi hại.

- Ngươi là đồ vô dụng.

Cao Nha Nội trừng mắt nhìn gã, đôi mắt đảo một vòng, bỗng nhiên nói: - Tiểu Cửu, ngươi có biết cha ngươi xem trọng ai nhất không?

Hồng Thiên Cửu cũng không ngốc, chuyện cơ mật này, y sao có thể nói với Cao Nha Nội, lắc đầu nói: - Ta cũng không biết, sao ca ca không đi hỏi Thái úy?

Cao Nha Nội bĩu môi nói: - Không đi, không đi, nếu chẳng may phụ thân bắt ta đưa lá thăm số một cho ông ấy, vậy phải làm thế nào. Hai tay y chống cằm, không khỏi ngơ ngác xuất thần, không ngừng sầu muộn.

Đến tột cùng nên chọn ai đây?

Bất cứ kẻ nào đều biết rõ đáp án, tuy nhiên lại không có quyền lựa chọn, y lại có quyền lựa chọn, nhưng lại không biết nên chọn thế nào, thật sự ông trời trêu ngươi!

Có câu nói hiểu con không ai bằng cha. Thật ra Cao Cầu thấy con trai mình gọi Lý Kỳ ra, cũng đã đoán được một phần, nhưng ông ta hiểu con mình hơn, nếu ông ta phái người nói cho Cao Nha Nội mình chọn người như thế nào, như vậy chắc chắn Cao Nha Nội sẽ không chọn người đó, bởi vì Cao Nha Nội sợ ông ta sẽ chiếm đoạt tình yêu, trong lòng cũng phi thường rối rắm.

Đúng lúc này, Trương Xuân Nhi đột nhiên đi tới, cười ha ha nói: - Nha Nội, thật sự chúc mừng ngươi.

Tuy rằng Túy Tiên Cư và Kim Lâu vẫn tranh đấu gay gắt. Nhưng lần này Lý Kỳ là đại biểu của Thái Sư Học Viện, nếu hắn cố tình không mời Kim Lâu, vậy sẽ khiến mọi người cảm thấy, ngươi là phó viện trưởng của Thái Sư Học Viện, kiêm Kinh tế sử, nhưng không ngờ lòng dạ lại hẹp hòi như vậy, chỉ lựa chọn bạn đồng minh của mình, đối với đối thủ cạnh tranh thì ngoảnh mặt làm ngơ, quá không công bằng. Cho nên, Lý Kỳ vẫn mời Trương Xuân Nhi đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play