Hồng Thiên Cửu nói: - Đương nhiên là tới thăm ngươi (Phong Nương Tử) đó a!

Lý Kỳ quay đầu nhìn Cao Nha Nội, nói: - Ta nói này Nha Nội, ngươi còn tiếp tục nói như vậy nữa. Cũng đừng làm bằng hữu nữa.

Cao Nha Nội ngượng ngùng nói: - Thuận tiện thăm ngươi.

-....!

Lý Kỳ buồn bực chỉ biết lắc đầu, tình nguyện không cần cái câu nói sau này, cũng lười cùng thằng nhãi này so đo, nói: - Vậy các ngươi làm thế nào đều dạt vào bờ cát?

Sài Thông hừ, căm tức nhìn Cao Nha Nội nói: - Ngươi hỏi y đi.

Cao Nha Nội ủy khuất nói: - Lại trách ta.

- Không trách ngươi trách ai!

Sài Thông nổi giận nói: - Nếu không ngươi thằng nhãi này ngại chậm, chúng ta sẽ ngồi thuyền nhỏ đi trước sao? Nếu không phải ngươi thằng nhãi này nhàn rỗi nhàm chán chạy tới câu cá, thuyền của chúng ta sẽ bị con cá lớn kia đụng cho lật sao?

Hồng Thiên Cửu gật gật đầu nói: - Nói như vậy, thật là phải trách ca ca.

Cao Nha Nội không phục nói: - Tiểu Cửu, ngươi có tư cách gì nói như vậy. Nguyên bản cái con cá lớn kia đã đi rồi, chính là ngươi thằng nhãi này còn nói muốn bắt lấy, kết quả cá thì không tóm được, còn chúng ta lại bị rơi xuống. Cái này đều là tại ngươi.

- Tốt lắm, tốt lắm.

Lý Kỳ bị bọn họ làm cho một trận đau đầu, nói: - Các ngươi có thể nói rõ ràng ra chút hay không, cuối cùng là chuyện gì xảy ra. Sài Thông, vẫn là ngươi nói đi.

Sài Thông vẻ mặt lúng túng nói: - Nha Nội nghe nói Hoàng thượng sắp sửa phái sứ thần đến Nhật Bản, vì thế đã kêu ta và Tiểu Cửu cùng đi theo đến. Muốn tới nơi này thăm ngươi, nhưng y ngại thuyền lớn đi quá chậm, ba người chúng ta liền sửa soạn đi thuyền nhỏ, mắt thấy sẽ đến Nhật Bản, kết quả trên đường đụng tới một con cá rất lớn, đã đụng lật thuyện của của chúng ta rồi, đợi khi chúng ta tỉnh lại thì đã ở chỗ này rồi.

Thật sự là đủ ngốc mà. Lý Kỳ trong lòng khe khẽ thở dài, lại nói: - Đại Tống phái sứ thần tới rồi sao?

Sài Thông nói: - Ngươi không biết sao?

- Ách....

- Ai ôi!!!.

Cao Nha Nội đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, lại vội vàng nói: - Đúng rồi, Lý Kỳ, ngươi mới vừa rồi lúc cứu ta, có phát hiện nhân vật khả nghi không?

Lý Kỳ vội lắc đầu: - Không có.

Hồng Thiên Cửu hiếu kỳ nói: - Ca ca, làm sao vậy?

Cao Nha Nội nói: - Mới vừa rồi lúc ta tỉnh lại một lần, mơ hồ nhìn thấy có hai người, vừa mới chuẩn bị cầu cứu, đã bị người nọ đá cho hôn mê bất tỉnh, khốn khiếp, ngay cả bản Nha Nội cũng dám đá, nếu để cho bản Nha Nội biết rằng đứa nào làm, bản Nha Nội nhất định muốn hắn không được chết tử tế được, ai ôi!!!, đau chết mất.

Con mẹ ngươi phá hư chuyện tốt của ta, ta còn không tính sổ với ngươi đâu. Lý Kỳ ho nhẹ một tiếng, hơi có vẻ chột dạ nói: - Các ngươi ở trong này nghỉ ngơi một chút trước đã, ta đi xem súp nấu xong chưa.

- Không vội, không vội.

Cao Nha Nội vội vàng kéo hắn, cười hì hì nói:

- Phong Nương Tử các nàng đâu, như thế nào đều không thấy các nàng.

Ngươi nha đến đây, các nàng còn dám xuất hiện a! Lý Kỳ ánh mắt căm tức nhìn Cao Nha Nội.

Cao Nha Nội lập tức tỉnh ngộ lại, vội hỏi: - Thật có lỗi, thật có lỗi, ta thật ra là muốn hỏi, Nhật Bản có thiếu phụ xinh đẹp nào không?

Hóa ra là ngươi vì cái này mà tới, mệt cho ta mới vừa rồi còn có chút cảm động, không không, phải dặn thằng nhãi này vài câu. Lý Kỳ nghiêm trang nói: - Nha Nội, nơi này hiện nay tôn sùng chế độ một vợ một chồng, tự do luyến ái, ngươi cũng đừng ở chỗ này gây phiền cho ta, nếu không ta lập tức đem ngươi trục xuất về Đại Tống.

Hồng Thiên Cửu hiếu kỳ nói: - Lý đại ca, vì sao kêu chế độ một vợ một chồng?

Lý Kỳ nói: - Chính là một nam nhân chỉ cho cưới một nữ nhân, ngay cả tiểu thiếp cũng không cho có, nếu một người nam nhân cưới hai nữ nhân vào cửa, liền thuộc loại tội trùng hôn, hơn nữa không được pháp luật bảo đảm.

Hồng Thiên Cửu hưng phấn nói: - Chế độ một vợ một chồng này thật đúng là thú vị. Vậy còn cái gì gọi là tự do luyến ái đâu này?

- Cái này còn không đơn giản, chính là có thể tùy tiện yêu đương a!

Cao Nha Nội hai hàng lông mày vừa nhấc: - Lý Kỳ, có phải không?

Lý Kỳ trầm ngâm nửa ngày, nói: - Cũng có thể nói như vậy.

Cao Nha Nội đôi mắt vừa chuyển, đột nhiên vẻ mặt hiếu kỳ nói: - Lý Kỳ, một người nam nhân cưới hai nữ nhân thì phạm pháp, nếu một người nam nhân đồng thời cùng hai nữ nhân nói yêu thương vậy có phạm pháp không?

-.... Cái này trên lý luận thì không phạm.

- Vậy là được rồi.

Cao Nha Nội cười ha hả, tay phải nâng lên, nhẹ nhàng khẽ vỗ, tâm thần nhoáng lên một cái, không tốn thì làm thế nào tán được gái a, vội hỏi: - Lý Kỳ, Nhật Bản này có hoa không?

- Cút.

....

Ngày kế, vào lúc tảng sáng.

Lý Kỳ sớm đã dậy rồi, sứ thần Đại Tống lập tức sẽ đến đây, hắn không muốn trở về cũng phải trở về, đi tới bờ cát chuẩn bị cáo biệt, chỉ thấy một phụ nhân đang mặc váy dài màu xanh đứng ở trước mặt biển rộng.

Hắn vội vàng đi tới, ngoắc tay nói: - Thanh Chiếu tỷ tỷ chào buổi sáng!

Phụ nhân kia quay đầu, tự nhiên cười nói.

...

...

Năm sau, Tướng quốc Kim quốc Hoàn Nhan Hi Doãn chết bệnh, vào tháng thứ hai sau khi gã chết, Triệu Giai bổ nhiệm Nhạc Phi, Ngô Giới, Hàn Thế Trung, Lưu kỹ, Ngô Lân chia ra năm lộ thẳng tiến bình nguyên Đông Bắc, ngay tại lúc đó, Ngưu Cao suất lĩnh ba vạn đại quân từ trên biển tiến công Liêu Dương phủ, quân Cao Ly dưới sự lãnh đạo của quân Tống lại lần nữa đã vượt qua sông Áp Lục, dưới tứ phía tiến công, không đến thời gian một năm, Thượng Kinh phủ bị Ngưu Cao, Nhạc Phi đồng thời công phá, Kim quốc tuyên cáo diệt vong.

Cùng năm, Đại Tống chính thức thành lập liên bang Đại Tống, mà Nhật Bản đã trở thành nước thành viên thứ nhất của liên bang Đại Tống, song phương ở Thượng Kinh phủ ký kết khế ước liên bang, thậm chí, cư dân song phương có thể tự do lui tới, không chịu bất luận hạn chế gì, thương phẩm tự do mậu dịch, không cần nộp thuế hải quan. Cùng so sánh với ban đầu, Cao Ly vốn không có mệnh tốt như vậy, tuy rằng Triệu Giai vì giúp liên bang đế quốc của mình mở rộng đại diện, vì vậy cũng không thâu tóm Cao Ly, mà thu Cao Ly làm nước thành viên liên bang, nhưng Cao Ly không có được chủ quyền và quân quyền, mà chịu Đại Tống hoàn toàn khống chế, tương đương chính là một đại diện.

Nhật Bản được sự giúp đỡ của Đại Tống thuận lợi hoàn thành kế hoạch mở khóa.

Triệu Giai sau khi tiêu diệt Đại Kim, dưới sự trợ giúp của hỏa khí được Quân Khí Giám biến chuyển từng ngày, hơn nữa với thủ đoạn khống chế kinh tế, lại chinh phục vài cái đại bộ lạc thảo nguyên, do đó hoàn thành chân chính ý nghĩa thống nhất, nhưng với Triệu Giai và thương nhân quốc nội vẫn chưa đủ, mục tiêu của bọn họ là chuyển hướng về phía Tây Vực, một hồi kế hoạch khuếch trương đại lộ Âu Á đã nâng lên thành chương trình hội nghị.

Mà hiện nay, nhà phát minh vĩ đại nhất Đại Tống Ngu Doãn Văn đã sáng tạo ra chiếc máy hơi nước thứ nhất của nhân loại trong lịch sử.

Một thời đại mới tinh đã bắt đầu.

Hết trọn bộ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play