Chương 17:
Đêm rừng lạnh lẽo. Trăng máu treo cao, từng luồng sáng đỏ nhạt len lỏi qua tán cây, rọi xuống mặt đất lổm chổm đá và rễ cây uốn lượn như xương cốt. Tiếng côn trùng rỉ rả, tiếng thú dữ vọng từ xa, tất cả hòa thành một bản nhạc ghê rợn khiến thần kinh căng thẳng đến cực hạn.
Thẩm Yên cắn răng, quấn vải tạm bợ quanh vết thương ở vai. Máu vẫn rỉ ra, nhưng nàng không dám dừng lâu. Trong rừng cấm, một giọt máu tanh cũng có thể thu hút hàng loạt dị thú.
Ba con sói nhỏ quây quanh, ánh mắt sáng lấp lánh trong đêm. Sói bạc kiêu hãnh đứng chắn trước mặt, giống như một tiểu đội trưởng. Sói trắng len lén chạy loanh quanh, tai dựng cao nghe ngóng từng động tĩnh. Sói đen im lìm, nhưng đôi mắt vàng lạnh lẽo lại sáng nhất, nhìn chằm chằm vào bóng tối như xuyên thấu mọi nguy hiểm.
Nàng vuốt nhẹ lên bộ lông mềm mại của chúng, thì thầm:
“Các con, chúng ta phải tìm một nơi trú ẩn. Đêm nay không thể đi mãi.”
Sói trắng đột nhiên “ư ử” vài tiếng, rồi chạy về một hướng. Nó dừng trước một vách đá phủ đầy dây leo. Dùng mũi hít ngửi, nó cào mạnh mấy nhát, để lộ một khe hẹp tối om.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play