Hoắc gia có nhiều người đọc sách như vậy, nhưng người phù hợp đi theo con đường làm quan lại chỉ được mấy người. Trong lòng Càn Hòa Đế cũng hiểu rất rõ, đối mặt với người Hoắc gia thì cho bọn họ mặt mũi là chuyện rất quan trọng, chỉ cần bọn họ cho rằng đế vương tôn trọng bọn họ thì có thể làm mọi thứ trong khả năng, hận không thể cống hiến cả mạng sống.
Hoắc gia vẫn có hy vọng hoàn thành giai thoại quân thần của ông ta.
Lúc này vẻ mặt Hoắc Tuân lại càng phức tạp hơn.
Thấy bệ hạ đã buông lỏng và hứa hẹn, thế mà cũng không hề tạ ơn.
“Ngươi còn chuyện gì nữa? Ngươi nhìn trên bàn của trẫm chất đầy sổ gấp đây này, ngươi muốn làm trẫm phải chậm trễ bao lâu nữa?” Hoàng đế tức giận nói.
Ông ta làm thái tử hơn ba mươi năm, đã rất mệt mỏi, bây giờ làm hoàng đế lại càng mệt mỏi hơn!
Ông ta mới là Hoàng đế thứ ba của bản triều, thời gian tại vị của tiên hoàng và Thánh tổ đều dài, công tích của người này lại còn cao hơn người kia, cho nên đến phiên ông ta thì cả triều văn võ ai nấy cũng đều bắt bẻ, người trong thiên hạ cũng đều nhìn chằm chằm. Một khi ông ta không đủ siêng năng thì sẽ có một lão già nào đó than vãn thở dài, bởi vậy ông ta chỉ có thể cắn răng kiên trì tiến về phía trước!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play