Sau vụ tai nạn xe của Lục Tây Tiêu, Nguyễn Vụ không chút do dự đi cùng Tần Yến Từ về Tần thị trang viên. Cô biết Lục Tây Tiêu sẽ không chết, vì trong lòng cô rất rõ, cha ruột sẽ không để mặc anh ta, ít nhất là vì mẹ cô.
Trên bàn ăn sáng.
Trước khi trở về, Tần Yến Từ đã dặn người chuẩn bị bữa sáng, vì anh biết Nguyễn Vụ chưa ăn gì. Nhưng Nguyễn Vụ lại ngồi thất thần, chẳng mấy khi động đũa.
Tần Yến Từ khẽ liếc nhìn, đôi mắt ánh lên tia sắc bén nguy hiểm, song nhanh chóng che giấu, trở lại bình thản như thường.
“Vụ Vụ, bữa sáng không hợp khẩu vị em sao?” – Anh dịu giọng hỏi, âm điệu ôn hòa như mọi khi.
Nguyễn Vụ giật mình hoàn hồn, ngẩng mắt nhìn anh. Trước mặt cô vẫn là người đàn ông trong bộ áo sơ mi trắng, nho nhã, sạch sẽ như ngọc, dường như không bao giờ để lộ chút thất lễ hay chật vật nào. Cô liếc xuống bàn, toàn là những món mình thích, rõ ràng không phải đồ ăn có vấn đề, mà chỉ là tâm trạng cô không yên.
“Không có, em chỉ là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT