Nguyễn Vụ ngơ ngẩn nhìn anh, nhất thời không biết phải đáp lại thế nào, hay là vì lời nói sâu nặng của anh làm cô chấn động. Cô chưa từng nghĩ, hóa ra bản thân lại quan trọng đến mức ấy trong lòng Tần Yến Từ.
Trên đời này sao lại có một người đàn ông tốt như anh?
Ôn nhuận như ngọc, cao quý mà khiêm nhường.
Vì một người mà có thể vô điều kiện cho đi, không hỏi lý do, không cầu hồi đáp Tần Yến Từ như vậy khiến người ta rung động đến kinh ngạc. Một khi đã gặp được, cho dù sau này có gặp thêm ai tốt đến đâu, cũng sẽ chẳng thể động lòng nữa. Có lẽ cả đời còn lại, chỉ có thể nhớ mãi hình bóng anh trong hồi ức.
Nguyễn Vụ bỗng nhớ tới một câu ai đó từng nói: Trong lòng vĩnh viễn tồn tại một người không thể quên, người đó mãi mãi dừng lại ở tuổi trẻ, ở dáng vẻ đẹp đẽ nhất trong trí nhớ. Người như vậy, được gọi là… bạch nguyệt quang.
———
Trời dần sập tối. Khoảnh khắc đẹp đẽ ấy, dù chìm trong bóng đêm, vẫn trở nên nhu hòa lạ thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT