Ánh mặt trời chợt sáng, Nguyễn Vụ tỉnh lại, mồ hôi lấm tấm trên trán. Cô mở to mắt nhìn trần nhà màu trắng, ngơ ngác như vẫn chưa thoát khỏi cơn bóng đè.
Cô chậm rãi ngồi dậy, chống tay lên giường, khép hờ đôi mắt. Khi mở ra lần nữa, ánh hoang mang đã bớt đi, dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh thường ngày.
Nguyễn Vụ đưa mắt nhìn quanh căn phòng. Khi đang còn nghi hoặc đây là đâu, ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Cô xuống giường, bước đến mở cửa. Ngoài cửa, Trần Thuật Lễ đứng thẳng tắp, hơi gật đầu cười:
“Phu nhân, chào buổi sáng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT