Họ không biết chuyện Quý Hành Dữ mỗi tháng cho cậu năm vạn, nên việc họ tò mò là điều bình thường.
Thấy mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm mình, Bạch Đường lập tức có chút xấu hổ.
Ánh mắt cậu liếc về phía Quý Hành Dữ, hắn không nhìn cậu, trên mặt cũng chẳng có biểu cảm gì.
Cậu nói: “Tôi không có thích cậu ấy, vì là bạn cùng phòng nên tôi mới chăm sóc một chút thôi. Hơn nữa, ngoài là bạn cùng phòng, tôi còn là lớp trưởng nữa mà. Nếu các cậu có nhu cầu gì, tôi cũng rất sẵn lòng đáp ứng.”
Lục Cảnh Phong giơ ngón cái lên với cậu: “Tôi không nhìn nhầm người. Anh em tốt, quá có trách nhiệm.”
Giang Hành liếc nhìn Quý Hành Dữ đang một mình lạnh lùng, cười cười, nói với Lục Cảnh Phong: “Cậu hình như đã chọc cậu ấy giận rồi.”
“Hả? Tôi có làm gì đâu.” Lục Cảnh Phong sờ đầu, vẻ mặt mơ hồ.
Bạch Đường theo lời cậu ấy, dùng khóe mắt liếc nhìn biểu cảm của Quý Hành Dữ, thầm nghĩ không ổn: “Không phải vì tôi đó chứ?”
Lục Cảnh Phong không để chủ đề xoay quanh họ nữa, đột nhiên nhớ ra điều gì, hỏi: “Hôm qua tôi ở thư phòng cậu thấy ảnh chụp chung của cậu và Du Kỳ, còn đặt ở vị trí dễ thấy như vậy. Tôi về hỏi cậu ta, cậu ta lại nói không thân. Rốt cuộc hai người có quen nhau không?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT