Tên tiếng Trung: 喵喵仙尊的事你少管
Tác giả: Tùng Phong Quy Nguyệt
--
Văn án:
Ai cũng biết Tiên Tôn Dung Tuyết Từ phong thái tuyệt thế, lạnh lùng lãnh đạm, là bạch nguyệt quang trên đỉnh núi cao trong lòng tất cả tu sĩ của tu chân giới.
Khi Dung Tuyết Từ nhập thế phàm trần để cưới một phàm nhân nữ tử tầm thường, các tu sĩ đều than vãn, cho rằng mối nhân duyên này sẽ chẳng kéo dài. Quả nhiên, sau một trăm năm thành hôn, tình cảm giữa Dung Tuyết Từ và người thê tử phàm trần ngày càng nhạt nhòa. Đạo pháp của Dung Tuyết Từ sắp đại thành, chỉ còn chờ giết thê chứng đạo.
“...”
Thẩm Thất Hỷ là người vợ phàm trần của Dung Tuyết Từ, tính cách cẩn trọng, lúc nào cũng run sợ, tự thấy mình tầm thường và hèn mọn trước mặt các tu sĩ.
Khi nghe từ đệ tử của Dung Tuyết Từ rằng sự tồn tại của nàng chẳng qua chỉ là công cụ để Dung Tuyết Từ giết thê chứng đạo, Thẩm Thất Hỷ đau khổ nhưng cũng bừng tỉnh. Chẳng trách, một nhân vật thần tiên như Dung Tuyết Từ lại thành hôn với một phàm nhân như nàng.
Trong nỗi đau tột cùng, Thẩm Thất Hỷ thức tỉnh một năng lực, nàng bỗng có thể nhìn thấy những nhãn dán trên người người khác.
Nàng thấy trên người mình có những nhãn: [Pháo hôi], [Thê tử phàm trần], [Nhạt nhẽo ngốc nghếch], [Làm nền chết sớm].
Còn trên người Dung Tuyết Từ là những nhãn: [Tiên Tôn], [Cao lãnh chi hoa], [Thanh cao], [Lãnh đạm], [Cấm dục], [Bạch nguyệt quang], [Thiên chi kiêu tử], [Ánh sáng vĩnh hằng của tu chân giới].
Thẩm Thất Hỷ tự giễu cười một tiếng, tìm cơ hội thu dọn hành lý rời khỏi Tiên Tông.
Không lâu sau đó, Thẩm Thất Hỷ thích nghi với cuộc sống bình yên mới tại một thị trấn linh thú của giới tu chân.
Nhãn của nàng đã được cập nhật: [Thuần thú sư dịu dàng], [Tu sĩ gà mờ], [Người bí ẩn có bối cảnh phức tạp].
Mọi thứ đều bình thường, ngoại trừ một ngày nọ có thêm một nhãn mới: [Chủ nhân vứt bỏ mèo con].
Thẩm Thất Hỷ: “?”
Thẩm Thất Hỷ nghĩ rằng mình đã vô tình làm mất một con linh thú nào đó, liền lo lắng chạy đến khu cấm địa để tìm kiếm.
Không ngờ, nàng lại gặp lại Dung Tuyết Từ.
Thẩm Thất Hỷ theo bản năng muốn quay đầu bỏ chạy.
Tuy nhiên, bộ y phục trắng tinh vốn dĩ lạnh lùng chỉnh tề của Dung Tuyết Từ lại dính đầy máu, tóc đen buông xõa, đôi mắt sâu thẳm nhuộm một màu đỏ rực.
Thẩm Thất Hỷ kinh ngạc khi thấy trên đầu Dung Tuyết Từ xuất hiện những nhãn mới: [Hội chứng lo âu xa cách], [Muốn ôm ôm muốn xoa xoa], [Tiên Tôn mèo con bị lạc].
Không những thế, trên đầu Dung Tuyết Từ còn mọc ra một đôi tai mèo trắng muốt, mềm mại, ủ rũ cụp xuống.
“...”
Khi Thẩm Thất Hỷ xuất hiện trước mặt Dung Tuyết Từ, đôi tai mèo của hắn lập tức dựng thẳng lên, cái đuôi mèo trắng muốt phía sau cũng dựng đứng kiêu ngạo.
****
#Vợ ơi, mau nhặt ta về nhà!
#Mèo con không thể lén lút làm Tiên Tôn lạnh lùng sao?
#Đáng ghét, ai đồn ta giết thê chứng đạo hả?
***
Cẩm nang đọc truyện: 1v1, SC, HE, tiểu thuyết ngọt ngào nhẹ nhàng.
Tags: Tiên hiệp tu chân; Hệ thống; Ngọt văn; Xuyên sách; Nhẹ nhàng; Pháo hôi
Một câu tóm tắt: Tiên Tôn lạnh lùng hóa ra lại là mèo con mắc hội chứng lo âu xa cách.
Thông điệp: Dùng lòng tốt và tình yêu để đối xử với những người xung quanh.