Tình thế cấp bách, Tần Hữu Phúc không dám chần chừ một khắc nào, lập tức đưa Tô Thanh Vân lên trấn. Con đường vốn dĩ đi mất hơn một giờ, hôm nay hai người đi gấp chỉ mất hơn bốn mươi phút đã tới nơi.
Hai người đi thẳng đến ủy ban trấn. Ở trấn không có phòng giáo dục riêng, nhưng có một cán bộ phụ trách văn hóa – giáo dục, mọi vấn đề giáo dục trong thôn trấn đều phải báo cáo cho ông ta, rồi ông ta mới trình lên cấp trên.
Tần Hữu Phúc vừa xuất trình thân phận với bảo vệ xong thì dẫn Tô Thanh Vân đi thẳng đến văn phòng của cán bộ văn hóa – giáo dục.
Trong văn phòng, Chu Bân – cán bộ văn giáo đang nhàn nhã uống trà, bên cạnh còn bật radio phát khúc Côn mà ông ta thích.
Âm thanh ngân nga, lúc thì nỉ non như than khóc, lúc lại cao vút lảnh lót. Ông ta nhắm mắt, khẽ gõ nhịp theo, bộ dạng vô cùng thư thái rảnh rỗi.
“Cốc cốc cốc!” – Tiếng gõ cửa vang lên dồn dập.
Chu Bân nhấp một ngụm trà, thong thả nói: “Vào đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT