“Mau mau, vào đi, Thanh Vân, dì vừa hay đang nói chuyện với ba của Quý Việt đây.” Mẹ Quý tươi cười đầy mặt đón tiếp, vừa nhìn thấy Tô Thanh Vân trên tay xách theo đồ liền nhíu mày: “Con bé này, sao lại còn mang đồ tới? A Việt, con cũng không ngăn cản chút nào.”
Quý Việt im lặng. Vừa rồi anh hoàn toàn không nghĩ tới việc Tô Thanh Vân mua đồ là để mang sang nhà mình.
“Tấm lòng của con bé, cứ nhận lấy đi.” Ba Quý cười hiền hòa, nhận đồ từ tay Tô Thanh Vân, “Con là Thanh Vân phải không? Mau vào trong ngồi.”
“Cảm ơn chú và dì.” Tô Thanh Vân mỉm cười, bước vào nhà họ Quý.
“Ngồi một lát trước đã, ăn chút trái cây, đồ ăn sẽ dọn lên ngay thôi.” Mẹ Quý nói rồi quay sang gọi: “Lão Quý, ông và A Việt bồi Thanh Vân nói chuyện một lúc đi.”
Tô Thanh Vân vội vàng xua tay: “Dì ơi, dì cứ bận việc đi, không cần lo cho cháu đâu.”
Mẹ Quý cười rồi xoay người vào bếp. Lúc này ba Quý mới có thời gian nhìn kỹ Tô Thanh Vân. Nhìn qua chỉ là một nữ sinh bình thường, chẳng qua gương mặt có phần xinh đẹp. Ông thầm nghĩ: Chẳng lẽ thằng nhóc Quý Việt nhà mình để ý cô bé này chỉ vì gương mặt ưa nhìn?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play