Tô Thanh Vân không bỏ lỡ sự thay đổi thoáng qua trong ánh mắt của hắn, cô hơi nhíu mày. Chẳng lẽ chuyện này còn có ẩn tình gì không ai biết?
“Cái gì mà gạch phế phẩm! Đây đều là gạch tốt do lò gạch của chúng tôi nung ra, con nhóc, đừng ở đây nói bừa.” Công nhân dựng ngược lông mày, giọng điệu dữ tợn.
Hai người vừa cãi vã, đám thanh niên trí thức đang làm việc đều ngừng tay, quay sang nhìn nhau. Đây là chuyện gì vậy?
“Gạch tốt sao?” Tô Thanh Vân khẽ cười, “Anh cũng nói được à?”
Cô đem những điều mình từng nói với Ôn Tư Tư về cách phân biệt gạch đỏ tốt xấu thuật lại một lần. Khi nghe cô giảng giải, sắc mặt người công nhân kia thoáng biến đổi kỳ lạ. Con bé này... chẳng lẽ thật sự hiểu chuyện này?
Tần Hữu Phúc cau mày. Ông nhìn viên gạch trong tay Tô Thanh Vân, sau khi quan sát kỹ một lượt, ông phát hiện những đặc điểm mà cô nói gạch phế phẩm có, quả nhiên đều có trên những viên gạch này.
Sắc mặt ông lập tức sa sầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play