Khi Tô Thanh Vân đưa tờ giấy nhận tiền cho cha, trong lòng có chút do dự.
Tần Anh đứng bên cạnh cười nói: “Sao thế? Không nỡ à? Con tự giữ cũng được, chẳng sao cả.”
Con gái bà tính tình vững vàng, không phải kiểu người tiêu xài phung phí. Để cô tự quản lý số tiền này cũng không có vấn đề gì.
“Không phải đâu mẹ. Con chỉ nghĩ số tiền thưởng này kỳ thật cũng có phần của mấy thanh niên trí thức kia nữa.”
Tô Thanh Vân suy nghĩ rất rõ ràng. Đồ đạc không phải một mình cô làm ra, vậy thì không thể nào chỉ một mình cô hưởng tiền thưởng.
Tần Anh hơi sững người, không ngờ con gái lại còn nhớ đến mấy đứa nhỏ đó. Nhưng nghĩ lại thì thấy có lý, liền gật đầu:
“Ừ, nói vậy cũng đúng. Vậy con tự cân nhắc đi, nên chia bao nhiêu cho bọn họ thì chia. Mẹ và cha con sẽ không có ý kiến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT