“Cháu yên tâm, tôi có cách tiêu thụ sang chỗ khác.”
“Ý là sao?” Tô Thanh Vân ngẩn người.
Vương Chí Hoa do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng nói thật:
“Đội trưởng đoàn xe vận chuyển trên trấn chính là anh rể tôi.”
“Đoàn xe?” Đôi mắt Tô Thanh Vân lập tức sáng rực, khó trách chú Vương chắc chắn như vậy. Hóa ra nguồn tiêu thụ ở đây chính là ý tứ đó.
Đừng nhìn chỉ là đoàn xe trên trấn, nhưng nơi này không có đường sắt, rất nhiều hàng hóa trên trấn đều phải dựa vào xe tải để vận về. Mà đoàn xe khi chạy đường dài, tiện tay chở thêm chút hàng vặt cũng là chuyện thường tình.
Công việc vừa nặng vừa nguy hiểm, phía trên cũng làm ngơ cho qua. Tích lũy dần theo thời gian, đám xe này cũng được xem là “nước béo nục nịch”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play