Nói đến bên phía Tần Hữu Phúc, quả thật ông đã làm đơn xin cấp trên điều Lâm Kiến Phong đi nơi khác. Sau khi bên trên tìm hiểu rõ tình hình cụ thể, cân nhắc kỹ càng rồi cũng đồng ý với đơn của ông. Hiện tại chỉ còn chờ thông báo chính thức được gửi xuống, chuyện này coi như đã là chuyện chắc chắn.
Có một mối lo lắng đã được giải quyết, mấy ngày nay tâm trạng của Tần Hữu Phúc rất tốt, đi đâu cũng thấy ông phấn chấn hẳn lên. Nhưng mấy ngày trôi qua, ông ngồi chờ rồi lại chờ, vậy mà thông báo chính thức mãi vẫn chưa thấy gửi về.
Lúc này, Tần Hữu Phúc lập tức thấy có gì đó không ổn, nhớ lại chuyện lần trước Lâm Kiến Phong gian lận suất giáo viên, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Nghĩ đi nghĩ lại, ông vẫn quyết định lên huyện tìm người trong phòng tổ chức. Trùng hợp vị lãnh đạo mà ông gặp lần trước đang có mặt tại văn phòng. Tần Hữu Phúc vội vàng bước lại gần.
“Vương cán sự.”
Vương cán sự ngẩng đầu lên, thấy là Tần Hữu Phúc thì cau mày: “Là anh à?”
“Đúng đúng, là tôi đây.” Tần Hữu Phúc nở nụ cười lấy lòng, “Tôi đến là muốn hỏi một chút, chuyện lần trước tôi xin ấy… tiến triển thế nào rồi? Bao giờ thì có thông báo chính thức?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT