“Thật tốt quá.” Ngô Quế Hương nhìn cả nhà hoà thuận vui vẻ, cảm khái nói:
“Tốt, mọi người đều đói bụng rồi, mau ăn cơm đi.”
“Khoan đã, mẹ.” Tô Ái Dân cắt ngang, “Còn có chuyện này con chưa nói đâu.”
“Gì cơ? Còn chuyện gì nữa?”
Đồ đạc chẳng phải đã chia xong hết rồi sao? Trương Tâm Lan lập tức sáng mắt, chẳng lẽ còn có thứ gì chưa lấy ra? Chẳng lẽ cho cả tiền? Bà ta nhìn chằm chằm Tô Ái Dân, ánh mắt đầy thúc giục ông mau nói.
Tô Ái Dân lại còn bày ra vẻ bí bí mật mật, nói:
“Mọi người có biết hôm nay con với Vân Vân đã cứu con nhà ai không?”
“Con nhà ai?”
“Chẳng lẽ là người quen?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play