Trương thị lập tức nổi giận, đập bàn đứng bật dậy: “Ngô Quế Hương, bà bị điên rồi hả!”
“Điên? Điên là bà thì có!” Ngô Quế Hương một bước xông vào nhà họ Trương, nghênh ngang đi tới, khí thế kiêu ngạo, phía sau còn dẫn theo ba đứa con trai. Trông bọn họ chẳng khác nào mấy tay giang hồ trong phim Hồng Kông đi kè kè theo đại ca.
Trương thị vốn chỉ giỏi bắt nạt kẻ yếu, đối diện khí thế áp đảo của Ngô Quế Hương thì liền chùn lại vài phần, cố nặn nụ cười: “Có chuyện gì thì chúng ta nói cho rõ ràng. Nào, thông gia, bà ngồi xuống trước đã.”
“Tôi không dám ngồi ghế nhà họ Trương đâu. Ngộ nhỡ ngồi xuống rồi, lại bị các người bịa chuyện nói tôi chiếm được lợi lộc gì thì sao?” Ngô Quế Hương châm chọc, giọng điệu đầy mỉa mai.
Ánh mắt bà ta quét một vòng bàn ăn, giọng càng thêm chua ngoa:
“Ồ, ăn uống cũng khấm khá đấy chứ? Sao tôi lại nghe con dâu hai tôi nói nhà các người nghèo đến sắp không còn gì ăn, phải ra đồng nhặt rau dại mới có cơm bỏ miệng?”
Trương Tâm Lan chạm phải ánh mắt Ngô Quế Hương, sợ hãi run lên, vội vàng đứng dậy, lí nhí gọi: “Mẹ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play