Lý Tịnh không khỏi dâng lên một cảm giác ngổn ngang, ngọt bùi đắng cay lẫn lộn.
Cô rất thích cái kiểu ở bên Tiêu Vũ như thế này - tự nhiên, thoải mái, chẳng cần e ngại hay làm bộ làm tịch, cũng chẳng phải lo trong mắt anh mình là xấu hay đẹp. Giống như đôi vợ chồng đã ở bên nhau nhiều năm, vừa yên tâm vừa dễ chịu.
Tiêu Vũ là kiểu đàn ông làm việc nghiêm cẩn, ít nói, thích dùng hành động để thể hiện hơn là lời nói. Lần đầu tiên thấy anh dịu dàng, kiên nhẫn với lũ trẻ, cô chợt nghĩ, sau này nhất định anh sẽ là một người ba tốt… và cũng sẽ là một người chồng tốt.
Ăn trưa xong, ba người rời khỏi tiệm mì. Giờ vẫn còn sớm, Lý Tịnh liền đề nghị đi dạo thêm một vòng, Tiêu Vũ vui vẻ đồng ý.
Đi ngang qua một cửa hàng bán bánh trung thu nhân đường đỏ, Lý Tịnh mua hai cân, nhanh tay quét mã thanh toán trước cả Tiêu Vũ. Sau đó, cô lấy một chiếc bánh đưa lên trước miệng anh, vừa cười vừa nói:
– Nửa bát mì sao mà no được chứ?
Tiêu Vũ khẽ nắm lấy tay Lý Tịnh, cúi đầu cắn một miếng bánh trung thu. Lý Tịnh vốn tính thẳng thắn, sảng khoái là thế, vậy mà trong khoảnh khắc ấy, vành tai cũng bất giác ửng đỏ. Ngược lại, anh vẫn giữ nguyên vẻ nghiêm túc, buông một câu vừa như thật ý vừa ngầm trêu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT