– Cậu muốn ăn gì? – Tiêu Vũ hỏi ngược lại.
  Lý Tịnh khẽ cau mày:
  – Cậu sao thế? Trông có vẻ không vui. Gặp chuyện khó à, hay là… ừm… không muốn mời tôi ăn cơm?
  – Không có đâu. – Tiêu Vũ cố gắng lấy lại tinh thần, mỉm cười. – Chắc là tối qua ngủ ít, lại thêm cái buồn ngủ mùa thu thôi.
  Lý Tịnh nghiêng đầu nghĩ một lát rồi nói:
  – Vậy thì mình ăn gì đơn giản thôi, rồi cậu về ngủ bù sớm.
  – Không được. Hiếm khi cậu tới đây, tôi phải làm tròn nghĩa vụ chủ nhà, tiếp đãi cho tử tế, kẻo lại bị cậu ghi hận thêm tám năm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play