"Thái thú đại nhân có ơn với ta, Phục mỗ tự nhiên sẽ ghi nhớ. Cho nên trước khi rời đi, không biết là Chu Nghị đại nhân dẫn binh đến đánh, ta đã đề nghị đại nhân đào kênh hộ thành. Hôm nay nếu có kẻ khác tấn công, kênh hộ thành này của đại nhân cũng có thể phát huy tác dụng bảo vệ thành, không phải sao?"
Thẩm thái thú đột nhiên cười chế nhạo:
"Đừng tưởng ta không biết, ngươi làm vậy một nửa là vì đám dân tị nạn ngoài thành, mới đề xuất đào kênh hộ thành."
"Đại nhân nghĩ sâu hơn một chút, ta đã có thể nghĩ cho dân tị nạn, chẳng lẽ không đủ để chứng minh ta là người có lòng nhân ái sao? Đã có lòng nhân ái, phẩm cách cũng coi như không tệ, tự nhiên sẽ không vong ân bội nghĩa, đâm sau lưng đại nhân."
Nói như vậy, lời của Phục Nguy dường như có vài phần đáng tin.
Thẩm thái thú suy nghĩ một hồi rồi nói:
"Hy vọng sau này ngươi còn nhớ ân tình này, cũng nhớ lời ngươi nói hôm nay, ngày sau đừng chĩa đao vào nhau là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play