Điều duy nhất có thể an ủi bản thân là hoàng đế hiện tại vốn là gian thần soán vị, sau khi lên ngôi cũng là một bạo quân tàn hại bá tánh và trung thần lương tướng, kẻ mà người người đều muốn diệt trừ. Chống lại một đế vương như vậy, lương tâm chẳng có gì phải áy náy.
"Ngoài ra, về chuyện lương thảo bị cướp, Mục Vân sơn hẳn cũng biết chút tin tức, gần đây có lẽ sẽ có tin truyền đến, ngươi chú ý một chút."
Phục Nguy quen biết người của Mục Vân sơn, chuyện này Chu Nghị cũng biết được từ chỗ phụ thân.
Nhắc tới Mục Vân sơn, Phục Nguy cúi đầu chắp tay nói:
"Thuộc hạ trước đây giấu diếm đại nhân qua lại với người của Mục Vân sơn, vẫn chưa xin đại nhân trị tội. Đợi sau khi trận chiến ở Thương Ngô kết thúc, thuộc hạ sẽ xin đại nhân trị tội."
Ban đầu, trong lòng Chu Nghị quả thực có một cái gai. Khi hắn chưa biết đám thổ phỉ ở Mục Vân sơn là người một nhà, Phục Nguy cũng không hề hay biết.
Không biết mà vẫn dám giấu hắn, lén lút qua lại với thổ phỉ, lá gan của kẻ này quả không nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT