Phục Nguy cũng cười nhẹ, nụ cười nhàn nhạt, khiến người ta không thể đoán được y đang nghĩ gì: "Đại nhân ở địa vị cao, muốn gì cũng có, tại hạ chỉ là một mạc liêu nhỏ bé, có thể giúp được gì cho đại nhân?"
Hoắc Thiện Vinh sửa lại tay áo, dựa lưng vào ghế: "Thật ra có một việc chỉ có Cẩn Chi ngươi mới giúp được. Ta không nỡ bỏ đứa con trai này, suy đi tính lại, vẫn chỉ có một yêu cầu là muốn ngươi trở về Hoắc gia."
Nói rồi, hắn mỉm cười: "Ta chỉ có một yêu cầu với ngươi, hưu thê, cưới Kỳ nhi, ta sẽ cho ngươi trở về Vũ Lăng, trở lại quân đội tiếp tục làm thiếu tướng quân."
Dù đã sớm biết sự giả tạo, ghê tởm của Hoắc Thiện Vinh, nhưng không ngờ lại có thể ghê tởm đến mức này.
Kỳ nhi trong miệng Hoắc Thiện Vinh là con gái thứ của Hoắc gia.
Hoắc gia có mười người con, con của vợ cả chỉ có một mình Hoắc Mẫn Chi, những người còn lại là con của vợ kế hoặc con của thiếp.
Phục Nguy sắc mặt lạnh đi: "Tại hạ thứ lỗi khó tuân mệnh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT