Để tránh xảy ra sự cố, Ngu Oánh và Phục Nguy rời khỏi quán trà trước. Ra khỏi quán trà, hai người đi chậm lại về phía y quán.
Ngu Oánh hỏi:
"Vì sao lại nghĩ đến việc bán dược liệu cho người đó?"
Phục Nguy cười cười:
"Bán cho hắn có thể kiếm thêm chút bạc, thứ hai là bán cho họ một ân tình. Tuy trước đây Phục gia và Mạc thúc quan hệ tốt, nhưng đã nhiều năm trôi qua, dù có thể vì tình xưa mà giúp đỡ đôi chút, nhưng nếu nhận sự giúp đỡ không công thì cuối cùng cũng sẽ không đủ tự tin."
Nói rồi, y dừng bước, quay đầu nhìn về phía quán trà, đôi mắt hẹp dài khẽ nheo lại:
"Nếu sau này sẽ có qua lại, mà ngay từ đầu đã tỏ ra yếu thế, thì sau này sẽ luôn ở thế yếu. Chi bằng ngay từ đầu đã đứng ở vị thế ngang hàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play