"Hôm qua lúc chúng ta đi săn, gặp phải một đám thích khách lớn, chỉ có thể trốn tránh. Vốn định nhân lúc đêm tối quay về doanh trại, ai ngờ giữa đường vẫn bị chặn lại, chúng ta phải liều chết mới hộ tống được công tử trở về."
Ngu Oánh không nói thêm lời nào, bắt đầu cho hai người uống một ít thuốc bổ khí huyết, sau đó xử lý vết thương cho họ.
Cứ thế loay hoay hơn một canh giờ, mặt trời cũng đã lặn hẳn, màn đêm buông xuống.
Vừa vào đêm, tiếng hổ gầm sói tru khiến người ta rợn tóc gáy. Ngu Oánh trước đây cũng đã ở Lăng Thủy thôn hơn nửa năm, nghe riết cũng thành quen, hơn nữa lúc này toàn thân từ trong ra ngoài đều căng như dây đàn, đâu còn tâm trí mà sợ hãi.
Đêm trong núi se lạnh, nhưng Ngu Oánh vẫn rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.
Sau khi xử lý vết thương cho hai thị vệ bị thương nặng, nàng lại xử lý vết thương cho các thị vệ khác ở ngoài lều.
Nàng đã quan sát, những vết thương đó tuy không chí mạng, nhưng nếu xử lý không đúng cách cũng sẽ mưng mủ, đến tối còn có thể phát sốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT