Ngu Oánh nhìn kỹ, phát hiện mặt người kia chỉ sưng đỏ bên ngoài, không có vết cào xước nào. Nếu là dị ứng thì chắc chắn không phải như vậy, ngược lại giống như dùng một loại thảo dược nào đó chà cho sưng lên.
Mụ ta không chịu cho kiểm tra hàng, chỉ ăn vạ đòi tiền, còn có gì không hiểu nữa?
Đối với loại người gây rối này, tranh cãi với họ cũng vô ích, báo quan là cách trực tiếp nhất, sau này cũng sẽ không có ai dám đến gây sự nữa.
Ngu Oánh nháy mắt với Tô cô nương, mấp máy môi nói hai chữ "báo quan".
Tô cô nương nhân lúc ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào đông gia và mụ đàn bà, lén lút chạy ra từ phía sau.
Ngu Oánh cẩn thận tính toán khoảng cách đến quan phủ, đợi mụ đàn bà kia ầm ĩ bên ngoài lều, cũng không thèm để ý đến mụ.
Mụ đàn bà ở bên ngoài chỉ vào Ngu Oánh mà chửi bới không ngớt, những người xem cũng hùa theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play