Tiểu viện bốn trăm văn kia chỉ có một gian phòng, một gian nhà chính và một nhà xí. Sân cũng chỉ là một lối đi hẹp, đủ để phơi quần áo, nấu cơm.
Mấy ngày ở quận trị, Ngu Oánh và đại tẩu ở trong phòng, hai người đàn ông thì ngủ ở nhà chính.
Bây giờ đã vào đông, may mà cửa nhà chính có một tấm rèm vải dày che chắn, không sợ gió lùa. Buổi tối đốt thêm chút củi lửa, đối với hai người họ cũng ấm hơn nhà tranh nhiều.
Ngu Oánh định ở lại thêm khoảng bảy ngày nữa mới rời đi.
Ngày thứ hai sau khi phu xe đi, sạp hàng nhỏ của họ đã được dựng lên.
Xét thấy nơi ở cách sạp hàng khá xa, Ngu Oánh đã đến xưởng mộc đặt làm một chiếc bàn vuông.
Chân bàn và mặt bàn có thể tách rời, chân bàn có thể gập lại, tiện cho việc mang vác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT