Phó Văn Thanh đặt tay lên thắt lưng, trong khoảnh khắc xe bay bay lên, rút súng bắn về phía một người đang thao tác trên thiết bị đầu cuối ở góc phố. Tiếng súng vang lên, người đó ngã xuống. Phó Văn Thanh đi tới, trang hiển thị liên lạc quả nhiên hiện lên một tin nhắn còn chưa gửi thành công: 【Đã xác định vị trí thực sự của mục tiêu……】
“Thật nhiều sâu bọ……” Phó Văn Thanh nhíu mày xóa tin nhắn đó đi. Một lát sau, một chiếc xe bay khác lại rơi xuống phía sau hắn. Mộc Tử thò đầu ra từ ghế lái: “Đội trưởng, những kẻ bám đuôi phía sau đều đã xử lý xong, đây đúng là kẻ cuối cùng.”
Phó Văn Thanh gật đầu ừ một tiếng, nắm lấy khung cửa xe bay nhảy vào trong xe. “Về nhà gói ghém hành lý, đợi Lương Ngọc và Trần Sùng trở về chúng ta sẽ xuất phát đi B-021.”
Mộc Tử hưng phấn quay vô lăng, “Đã rõ!”
Cùng lúc đó, Giang Tranh đang nhìn cảnh đường phố Thượng Thành từ cửa sổ xe. Trên đường phố không còn chim bay cá lượn theo xe bay nữa. Cũng không còn những chiếc xe máy bất chợt xuất hiện bên dưới bọn họ. Phó Văn Thanh luôn như vậy, bề ngoài vui vẻ không đứng đắn, thực chất làm việc cẩn thận đến mức ngoài dự liệu của mọi người. Giang Tranh cười với điểm đen đang giơ tay bắn súng phía dưới, “Thật biết diễn……”
Người lái xe nghe lời này thì kinh ngạc: “Giang Thủ Tịch, ngài cứ thế biết phía sau có người của Tiểu Phó quân trưởng sao?”
Giang Tranh suy nghĩ một chút, quyết định giữ thể diện cho Phó Văn Thanh: “Ừm, người này… Bình thường tuy không đứng đắn, nhưng chưa bao giờ như vậy trước mặt người chưa quen, nên hắn chắc chắn là muốn chuyển hướng sự chú ý của các ngươi, sợ trong lúc căng thẳng lộ thân phận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT