“Ngươi nói đi Giang Thủ Tịch!”
Phó Văn Thanh lên cơn diễn kịch, vươn tay chỉ chỉ vai Giang Tranh thúc giục. Giang Tranh co rụt ngón chân lại, nhắm mắt không muốn nhìn hắn dùng cái khuôn mặt ngầu chuẩn đó, làm ra biểu cảm vặn vẹo như vậy, thực sự quá ảo diệu! Nàng sợ mình nhịn không được mà chê hắn…
Phó Văn Thanh chọc chọc vào vai Giang Tranh mấy cái, kết quả người này hoàn toàn không động đậy. Hắn lặng lẽ cong khóe môi, trực tiếp nghiêng người sang một bên chống cằm bằng một tay, nhìn chằm chằm người đang cố gắng trốn tránh thực tại trước mắt: “Ai……”
Giang Tranh nhắm mắt đợi một lúc lâu mới nghe thấy tiếng thở dài này, còn tưởng hắn bỏ cuộc tiếp tục diễn rồi, mở mắt chuẩn bị nói chuyện chính sự. Nào ngờ nàng vừa nhìn qua, người kia đã u oán tiếc nuối nói: “Vừa rồi nói quá sớm… Nhưng mà ta kiên trì thêm một chút, bây giờ đáng lẽ ngươi phải cầu xin ta nhanh chóng vĩnh viễn kết hợp rồi! Thất sách a……”
Giang Tranh: “……”
Phó Văn Thanh đem mặt đụng vào trước mặt Giang Tranh, “Ta bây giờ lại khóc một lần có còn dùng không?”
Giang Tranh: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT