Nhiếp Thải Châu nhìn cảnh tượng này, hai mắt trợn tròn, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Đã nói ta từ nhỏ luyện võ, lại không tin. . ." Thẩm Lạc thấy vậy, thổi vào lòng bàn tay mình, lẩm bẩm.
Dứt lời, hắn lại nhấc mũi chân, nhẹ nhàng điểm vào huyệt thái dương của tên mặt sẹo. Tên mặt sẹo vừa rồi còn đau đớn lăn lộn trên đất, lập tức tối sầm mắt, cũng ngất đi.
"Nhiếp cô nương, đi thôi." Thẩm Lạc bước tới, nhẹ giọng nói.
"Bọn họ. . ." Nhiếp Thải Châu nhìn hai người nằm trên đất, do dự.
"Ngất rồi, bảy tám canh giờ nữa mới tỉnh lại được, không chạy được đâu." Thẩm Lạc cười nói.
Nhiếp Thải Châu lúc này mới yên tâm, theo Thẩm Lạc ra khỏi Viên Châu tự, đi về phía huyện thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT