"Trước khi tiến vào vực sâu, ta muốn biết rõ một vài chuyện trước kia. Hồng Nhãn đã kể cho ta hai phiên bản câu chuyện, bản thân ta cũng từng suy đoán. Nhưng ngẫm lại, nếu những gì Hồng Nhãn kể vốn dĩ đã sai, vậy những suy đoán của ta chẳng khác nào xây lâu đài trên cát, vô nghĩa..."
Trần Mỹ Ngọc im lặng một hồi, rồi đứng dậy, bước về phía cửa hông và vén tấm rèm lên.
Bên trong rèm cửa tối tăm lạ thường. Dù đang là ban ngày, nơi đó vẫn âm u như không có ánh sáng, toát ra vẻ chết chóc. Một tay vén rèm, cô quay đầu nhìn Khương Vưu. Khuôn mặt thanh tú nửa sáng nửa tối, một nửa chìm trong bóng tối, khiến cô không còn vẻ dịu dàng thường ngày, mà mang vài phần quỷ dị.
"Muốn xem từ đường của Trần gia thôn không? Nơi những kẻ suốt trăm ngàn năm ôm mộng hiến tế để thành tiên?"
Trong từ đường tăm tối, những hàng linh vị dài bất tận san sát nhau. Linh đường thiếu ánh sáng, chỉ có vài ngọn nến leo lét. Ánh nến chập chờn hắt lên bóng dáng mảnh khảnh của Trần Mỹ Ngọc, kéo dài và vặn vẹo, tựa như một con quái vật dữ tợn.
Cô chậm rãi thắp lại những ngọn nến đã tắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT