Chu Tước ôm trong lòng vô vàn bí mật, những bí mật đó đè nặng khiến nàng nghẹt thở. Nhưng những bí mật này, nàng không thể kể cho ai, dù là với Lão Thất, người thân thiết như ruột thịt.
Thất lâu chủ điềm tĩnh vỗ về người đang ngồi bần thần trên sofa. Bất chợt, ông nhớ lại, trước khi khoác lên mình bộ trang sức Chu Tước, nàng chỉ là một cô bé gầy gò.
Ngày tận thế bùng nổ, một nửa số người ở viện phúc lợi biến thành tang thi, số còn lại trở thành mồi cho những đồng loại khát máu. Hôm đó, Mạc Phi dẫn đám trẻ còn sống sót, vơ vét vật tư từ căn bếp, trốn xuống tầng hầm bỏ hoang. Cửa hầm nằm sau đống đổ nát của tòa nhà nhỏ, khó ai có thể tìm thấy.
Họ sống chui lủi dưới hầm suốt một thời gian dài, không dám đốt lửa vì sợ khói thu hút người lạ. Tất cả thức ăn đều phải ăn sống: gạo, bột mì, cải trắng, củ cải… Cứ thế cầm cự gần một tháng, nguồn thực phẩm cạn kiệt, nước cũng sắp hết.
Mạc Phi ban ngày dẫn vài đứa lớn hơn ra ngoài kiếm đồ ăn, mang về chia cho mọi người. Có khi đi bảy, về năm. Lắm lúc đi sáu, chỉ còn một hai đứa sống sót trở về. Những đứa bé nhất ốm sốt, không có thuốc men, cứ thế lìa đời trong tầng hầm tăm tối. Thân thể bé nhỏ nằm im lìm trong góc, dần bị giòi bọ rúc rỉa.
Rồi một ngày, một chiếc xe lớn xông vào viện phúc lợi. Tiểu Quả Táo đã mang viện binh về. Mạc Phi từng dặn dò không được cầu cứu ai, nhưng Tiểu Quả Táo luôn giữ một tia hy vọng vào lòng người. Lần đó, rất nhiều người đã đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT