Nhà ăn là một tòa lầu nhỏ hai tầng sơn trắng. Tầng một là nơi những người nông dân bình thường dùng bữa, còn tầng hai nghe nói là phòng riêng, không phải ai muốn lên cũng được.
Lúc này, trên những chiếc bàn dài ở tầng một bày la liệt những món ăn ngon đến hoa cả mắt. Những người sống sót này dù khoác lên mình bộ đồng phục công nhân mới tinh, sạch sẽ, tươm tất, nhưng khuôn mặt vẫn hốc hác, gầy gò, thậm chí da dẻ nứt nẻ, trông chẳng khác nào dân tị nạn. Quần áo mới mặc trên người họ nom thật kệch cỡm.
Nhưng họ chẳng còn tâm trí đâu mà bận tâm đến điều đó, ai nấy đều cắm cúi, vùi đầu vào ăn ngấu nghiến. Nhân viên nhà ăn vẫn thoăn thoắt bưng hết chậu này đến chậu khác ra. Nào là thịt kho tàu nấu miến, thịt kho tàu, gà tần nhân sâm, sườn xào khoai tây, thịt xào ớt xanh, khoai tây sợi chua cay...
Có lẽ vì biết những người này đã đói bụng một chặng đường dài, nên tất cả các món ăn đều được đựng trong những chiếc chậu inox to tướng. Chậu vừa được đặt lên bàn, mọi người liền nhao nhao dùng thìa hớt lấy hớt để vào bát của mình, tranh nhau giành giật, thậm chí có người còn trèo hẳn lên bàn, dùng tay bốc đồ ăn trong chậu mà nhét vào miệng.
Dầu mỡ văng tung tóe, đổ nghiêng cả ra bàn, chảy lênh láng, nhưng chẳng ai để ý. Họ chỉ điên cuồng tranh nhau những viên thịt trong món canh.
"Ngon quá! Ngon quá đi! Cái món thịt kho tàu này ngon con mẹ nó thật!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT