Phùng Chấn, dưới ánh mắt Khương Vưu, càng lúc càng trở nên mê muội. Khóe miệng từ vẻ hoảng sợ ban đầu dần dần nhếch lên thành nụ cười ngây dại. Thậm chí, hắn còn bắt đầu lảm nhảm trò chuyện với những viên đá, viên gạch đỏ hay cột điện ven đường. Rồi từ trò chuyện biến thành tranh cãi, cuối cùng là cãi nhau ỏm tỏi.
Khương Vưu thoáng lộ vẻ thất vọng. Cô vốn định giữ lại một người sống, hỏi thăm về thế giới bên ngoài, ai ngờ hắn lại thành ra thế này.
Đại Tráng có chút áy náy đặt Phùng Chấn xuống đất, rồi liếm liếm mép, "Meo ô?" – "Người này có mang về không đây?"
Khương Vưu vừa định mở miệng, Phùng Chấn đã quỳ rạp xuống đất, ngước đôi mắt sáng rực nhìn Đại Tráng, "Mang ta về đi! Làm ơn mang ta về!"
"Meo ô!!!" – Đại Tráng giật mình dựng lông, "Cái thứ này đang nói chuyện với mình à?"
Ngoài Khương Vưu ra, đây là lần đầu tiên Đại Tráng gặp được một sinh vật khác loài có thể giao tiếp với mình không chút trở ngại! Nó dè dặt kêu lên một tiếng, bắt đầu dò ám hiệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play