Khi tiếng gió lắng hẳn, tầm mắt của mọi người dần khôi phục.
Chỉ thấy cô bé kia đứng cách họ không xa, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm. Bên cạnh cô, một người bị đấm thẳng đầu xuống đất, thân mình đổ gục như cọc tiêu. Trên nắm tay tái nhợt của cô còn vương những giọt máu tươi đỏ thẫm, nhỏ xuống nền tuyết trắng.
"Vừa rồi huynh đệ của tôi lỡ lời, tôi xin lỗi thay hắn!" Phùng Chấn lắp bắp, "Giờ hắn cũng chết rồi, chắc cô hả giận rồi chứ? Hay là chúng ta bỏ qua chuyện này đi. Chúng tôi đảm bảo sẽ không hé răng với ai về chuyện gặp cô ở đây! Thật đấy, tôi thề!"
"Đúng đúng đúng, cô rộng lượng bỏ qua cho chúng tôi đi, chúng tôi xin lỗi!" Những người còn lại vội vàng phụ họa theo Phùng Chấn.
Khương Vưu ra tay một chiêu bọn họ đã không đỡ nổi, nói gì đến những chiêu sau. Bọn họ rất biết co được dãn được.
Khương Vưu nghiêng đầu, khóe miệng nở một nụ cười quái dị: "Gây thù rồi còn muốn chạy? Đều ở lại hết cho ta!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play