Trì Thời chẳng cần nghĩ ngợi, thuận tay vung vai một cái đem bóng đen nọ quật ngã xuống đất.
“Ca ca sắp lên đường mà đệ tiễn ta như vậy sao? Định muốn làm gãy cả eo người ta chắc?” – Trì Miện vừa nói vừa xoa lưng rồi phủi bụi trên áo, bất đắc dĩ đứng dậy.
“Từ nhỏ đến lớn huynh đã nhào vào ta những ba trăm sáu mươi mốt lượt thì hết hai trăm sáu mươi lần bị ta đá bay, trăm lẻ một lượt bị quật ngã. Đến con chó ăn một lần cá còn biết tanh mà thất ca lại chẳng nhớ lấy bài học.”
“Nếu huynh không muốn đến Nhạc Châu thì ta có thể thay đi.”
Trì Thời nói hết sức nghiêm túc. Dù sao thì nơi nào cũng có người chết.
Trì Miện nghe tay siết chặt, trong mắt hiện ra chút giễu cợt.
“Linh Lăng là chốn phồn hoa, kẻ không được sủng ái như ta sao dám vọng tưởng? Nhạc Châu vốn là chỗ của vị kia Nhị phòng, giờ vì hắn mà ta phải đi thay.”
“Ân tình ta nợ Lục Cẩm nay xem như trả xong. Ta vốn nghĩ sẽ được hanh thông nhưng giờ tiện nghi lại rơi vào tay người khác.”
Nói đoạn, hắn cười khẽ có chút tự giễu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play