Hôm qua tuyết rơi lẫn mưa, sáng nay, Hữu Hải lại trời trong nắng đẹp.
Chu Tiện ngồi bên cửa sổ, tay chống cằm, nhẹ gảy dây đàn phát ra âm thanh thanh thoát.
“Chỗ ngồi này thế nào, ánh sáng vừa vặn chiếu lên mặt ta chứ?”
Thường Khang gãi đầu, dè dặt nói:
“Công tử à… đối phương chỉ là một ngỗ tác, nào phải tiểu nương tử coi tướng, cần gì cẩn thận như vậy?”
Chu Tiện hừ nhẹ một tiếng, vừa định đáp lời, thì chợt nghe tiếng bước chân đến gần. Hắn lập tức nhoẻn miệng cười vỗ cằm chỉnh lại tư thế, gảy một khúc cao sơn lưu thủy, ra dáng phong nhã thanh tao.
Thường Khang nhìn không nổi, khóe môi co giật.
Bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa. Thường Khang mở cửa thấy rõ người tới, liền vờ kinh ngạc hành lễ:
“Trì ngỗ tác? Sáng sớm đến thế này là có chuyện tìm công tử nhà ta sao? Công tử đang đánh đàn, làm phiền ngài chờ một chút để tại hạ bẩm báo một tiếng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT