Miệng chó nào phun được ngà voi, trong miệng Trì Thời chớ mong thốt ra câu nào dễ nghe, ấy chính là đạo lý mà Chu Tiện đã thấm thía tận xương.
Hắn rút khăn lau sơ gương mặt, đoạn nhảy một bước tới hung hăng trừng mắt lườm Thường Khang một cái.
Thường Khang lập tức giật mình vội lấy tay che miệng. Thoắt cái, đôi mắt hắn ta lại đảo quanh giống hệt chó săn đánh hơi rồi lập tức nhào tới:
“Công tử, ngài không cười thì lại càng hợp hơn. Khi còn bé ngài vốn dĩ đã chẳng thích cười rồi.”
Chu Tiện giơ tay như muốn nện cho hắn một quyền, Thường Khang cũng chẳng né tránh, chỉ hớn hở quay sang nhìn Trì Thời:
“Tiểu Cửu gia như thế nào lại cũng tới Linh Lăng? Lúc ta mới nhập thành liền đã nghe nói án kia đã được phá, lại còn là do công tử nhà ta ra tay, quả nhiên bản lĩnh phi phàm!”
Hắn hăng hái nói một thôi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play