Chu Tiện rốt cuộc nhịn không được bật cười ha ha.
Ngay cả Kiều nhị lang và những người xung quanh cũng không nhịn được, khóe miệng khẽ cong lên cố gắng nhẫn nhịn không cười ra tiếng.
Trong khoảnh khắc đó, dường như nơi đây không phải là công đường nghiêm trang mà là một chiều muộn bình thường, mọi người quây quần ngồi trước cửa trò chuyện về những chuyện vui thời thơ ấu, chỉ chờ trời tối để ai về nhà nấy.
“Chư vị quan gia, tiểu nhân có thể hỏi một không? Tiểu nhân chỉ là người gõ mõ an phận gõ cầm canh, không rõ đã phạm tội gì mà bị bắt đến đây?” Một giọng nói yếu ớt vang lên giữa tiếng cười.
Âm thanh đó vang lên từ phía sau cây cột cạnh Trương bộ đầu truyền đến.
Trương bộ đầu quay đầu lại, vừa thấy gã lập tức cũng sửng sốt, thầm nghĩ: "Trì Thời sao lại quên người này? Nếu không thì vì sao bắt gã đến mà lại không hỏi tới?
Trương bộ đầu nghĩ ngợi một lát rồi mới hỏi: “Cửu gia chẳng lẽ quên hắn ta hay sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT