Trì Thời nói xong liền đứng dậy, khẽ phủi áo choàng — tuy rằng mắt thường khó thấy tro bụi rồi chậm rãi bước tới trước mặt Trì Đình.
Tuy nàng thân là nữ nhi nhưng so với vị nhị bá này lại cao hơn không ít. Cùng một vóc dáng mà trông nàng dường như thêm vài phần khí thế áp bức.
“Nhị bá,” nàng nhẹ giọng, “sai chính là sai cần gì phải lấy nhiều cớ như vậy? Chẳng lẽ ta còn là kẻ tuổi trẻ huyết khí muốn cùng nhị bá phân cao thấp một phen hay sao?”
Nói đoạn, nàng như có điều khó hiểu, khẽ đảo mắt liếc nhìn bốn phía, đoạn chắp tay hướng về bài vị tổ tông, thành kính mà cười:
“Ta vốn đã cao hơn nhị bá còn tranh cao làm gì nữa? Ta nói đây không chỉ riêng vóc dáng thôi đâu.”
Lời nàng vừa dứt, sắc mặt Trì Đình lúc trắng lúc xanh.
Khi còn làm ngỗ tác, hào quang của ông ta bị phụ thân của Trì Thời — Trì Chúc — hoàn toàn che khuất. Mãi đến khi ông ta đỗ tiến sĩ, ông ta mới dần có chỗ đứng trong Trì gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT