Trì Thời cũng chẳng để tâm, nàng đứng dậy phủi nhẹ vạt áo, tiện tay vốc ít đậu phộng đường giấu vào túi áo bên trong.
Chỉnh lại áo choàng, nàng hướng Trì lão phu nhân thi lễ một cái, sau đó chầm chậm bước ra ngoài đi thẳng tới từ đường.
Chờ bóng hắn khuất hẳn, Trì lão phu nhân ngồi nơi chính vị, bỗng vỗ mạnh lên bàn, thấp giọng mắng:
"Thứ nghiệt chướng kia trong mắt không còn ai! Đúng là do con nhà thương hộ sinh ra, vô quy vô củ, tầm mắt thiển cận, thật khiến người ta chướng mắt!"
“Chẳng qua là nơi thâm sơn cùng cốc này mới để cho nó tự tung tự tác như vậy. Nếu ở kinh thành thì…”
Lời còn chưa dứt, Đào mụ mụ đã vội tiến lên nhẹ nhàng xoa dịu:
“Lão phu nhân, người hà tất phải vì một đứa vô dụng xuất thân ngỗ tác mà tổn hại khí huyết? Nghiên ca nhi hiện nay học hành tiến bộ rõ rệt, phu tử cũng nói sang năm thi hương có hy vọng đỗ Trạng nguyên. Khi ấy, đại phòng một nhà hai vị tiến sĩ, cho dù ở kinh thành cũng là dòng dõi thư hương hiển hách.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play