Mã tiêu sư hiển nhiên là có chuẩn bị đến, chỉ trong phút chốc đã đem chuyện xưa của Mai nương kể lại rành rọt. Qua lời của hắn ta, Trì Thời đã mơ hồ hình dung được cảnh ngộ cuối cùng của Mai nương.
Mười năm trước, Hữu Hải còn chưa được phồn thịnh như hôm nay. Khi ấy, Trì gia vừa từ kinh sư hồi hương chưa bao lâu, mẫu thân của Trì Thời – Diêu thị – còn chưa vứt bỏ khí độ thiên kim, từng phen khuấy động phong vân một cõi.
Còn Trì Thời khi ấy chỉ là một đứa bé mặt mày đen nhẻm, cũng chưa tham dự thi đấu cuộc thi ngực đá lớn mà nổi danh.
Phúc Thụy tiêu cục lúc ấy là tiêu cục duy nhất của Hữu Hải, mỗi lần hộ tiêu về, đám tiêu sư thường mang theo không ít dị vật phương xa, đều là vật hiếm lạ mắt trong quý nhân phủ đệ nhà quyền quý.
Trương Mai nương khi ấy đang bưng thau đồng, khăn ấm, cung kính ngồi bên sập hầu hạ lão phu nhân lau miệng. Từ sau cơn phong hàn đầu xuân năm nay, lão phu nhân vẫn nằm liệt trên giường, đã mời bao lang trung trong thành đến xem cũng không thấy có chuyển biến.
“Hàm Chi còn mấy hôm nữa mới về?” Đổng phu nhân cúi đầu liếc nhìn tay Mai nương, sắc mặt chợt trầm xuống, "bang" một tiếng hất luôn bát trong tay nàng, đoạn quát hỏi bà tử đứng cạnh.
“Phu nhân, thiếu gia lần này đi chính là phương Bắc, ngài ấy vốn dĩ tính tình hiếu thuận mà nơi ấy có nhiều sơn sản quý hiếm, ngài ấy sao có thể không chọn chút ít mang về để dưỡng thân cho người? Cho nên ngài ấy mới về chậm một chút...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT