“Hài cốt dung mạo bình thường, không thấy hiện sắc xanh sẫm cũng không lưu lại dấu vết trúng độc. Tay phải đốt xương thô to, có thể đoán sinh thời là người làm nghề cần dùng sức lực. Chân xương bẹp lệch, giống người có tật.”
Trì Thời vừa dứt lời liền thấy một người lưng gù vội vã xông vào.
Người ấy đôi mắt đỏ hoe nhào tới trước án thờ, vừa nghe lời Trì Thời liền òa khóc:
“Là Mai nương nhà ta! Là Mai nương nhà ta! Cánh tay phải của nó là lúc nhỏ nghịch ngợm leo cây bị ngã xuống gãy xương. Sau đó ta tìm người nối lại, may mắn dưỡng lành.”
“Nương nó mất sớm, cha con ta sống tạm nhờ nghề làm người giấy. Nó là đứa bé rất mực hiếu thuận. Việc vẽ mặt người nó không làm được nên thường giúp ta vót trúc, uốn thành hình người. Trước lúc xuất giá, hai cha con ta đều dựa vào nghề này mà sống nương tựa lẫn nhau.”
“Chân nó giống hệt mẹ nó, lòng bàn chân phẳng lì không đi được đường dài. Ngày thường ra ngoài kéo trúc đều là do ta gánh vác. Chỉ duy có lần ấy... là Mai nương nhà ta!”
Nói rồi, lão đột nhiên vung tay tát mạnh vào mặt mình khóc nghẹn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play