Trì Thời đã gặp Tôn Hạo Nhiên vài lần, mỗi lần đều cảm giác như bị một lớp mây mù che phủ, ảm đạm như cơn mưa rừng sau khi trời vừa tạnh, ẩm ướt và tăm tối.
"Cửu đệ tâm tư giống như gương sáng vậy, ta nói chuyện này, không chỉ vì Tôn Hạo Nhiên mà cũng là vì chính ta. Nếu nhà họ Tôn muốn hủy hôn, trong lòng họ sẽ không còn oán hận nhưng lại chẳng thể tránh được khúc mắc."
“Ta hổ thẹn, luôn cảm thấy phải cúi đầu trước họ, chỗ nào cũng như đi trên lớp băng mỏng. Dù trước đây có tình nghĩa như thế nào thì cuối cùng vẫn chỉ là một đôi oan gia. Cả đời này, Lục tỷ tỷ vẫn mãi si tâm vọng tưởng, mà ta thì không muốn như vậy.”
Trì Lục Nương đứng lên đi đến bên lò sưởi, rót một chén trà nhỏ rồi nhẹ nhàng đặt xuống cạnh Trì Thời.
“Lời đã nói ra, trong lòng nhẹ đi không ít. Cửu đệ, ta về trước.”
Nàng quay người ra cửa, bước ngang chiếc bàn lớn thì chợt giật mình. Trên chiếc bàn ấy chẳng biết đã từng đặt bao nhiêu thi thể; chỉ mới bước vào gian nhà này thôi mà chân nàng đã nhũn, lòng run sợ. Chẳng trách trong thành mỗi khi nhắc đến Trì Thời, bao tiểu nương tử đều mặt hoa ửng đỏ, vừa muốn lại vừa ngại tiếp cận.
Tiến lên thì e dè mà lui lại thì còn sợ hơn. Có ai dám gả cho Diêm Quân cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT