Thân mình Trì Lục Nương khẽ run lên, môi gần như bị nàng ấy cắn đến rướm máu. Đôi mắt nàng hoe đỏ, giọng nghẹn ngào:
“Đệ cũng giống Trì Miện hay sao? Không dám động đến vụ án người nhà đã khám nghiệm? Cũng sợ phụ thân ta đã đỗ tiến sĩ, hiện giờ có chức quan trong triều nên không dám động đến?”
“Thì ra run rẩy như cầy sấy là như vậy, cũng không phải lợi hại gì cho cam. Kim trâm trên đầu còn chưa rơi xuống.” Trì Thời thản nhiên nói, nhấc chân tiến vào chính sảnh.
Trì Lục Nương ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy chính giữa nhà đặt một bàn gỗ cũ thoạt nhìn như một chiếc ghế dài, dù bề mặt đã được lau đến sáng bóng, nàng ấy vẫn cảm thấy nơi này tựa hồ tẩy rửa bao nhiêu cũng không sạch được mùi máu tươi đã thấm vào xương gỗ.
Cây hòe già ngoài cửa gần như che khuất hết ánh sáng, chỉ có một góc nhà được chiếu rọi bởi ánh than hồng chập chờn, loé lên từng chập.
Đó là lò than Trì Thời dùng để nghiệm thi. Trong mắt nàng ấy, cả căn phòng như một cái miệng lớn của quái vật sẵn sàng nuốt chửng người, mà Trì Thời cũng chẳng khác gì thứ quái vật ấy.
Nàng ấy run rẩy, sắc mặt trắng bệch. Nhưng rồi lại nghiến răng, dậm chân, một mạch xông vào trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT