Hứa Không Sơn đợi khoảng một tuần mới tìm Hồ Lập Vĩ để tránh làm phiền anh ta dưỡng thương.
Trên người Hồ Lập Vĩ tỏa ra mùi thuốc rượu xoa bóp. Trên cánh tay anh ta vẫn còn vài vết bầm tím. Anh ta không nhìn thấy phía sau lưng mình thế nào, nhưng chỉ cần nghe thấy tiếng hít hà của Dư Bình An mỗi khi bôi thuốc lên lưng là đủ biết tình hình chắc chắn không hề tốt.
"Anh Hứa, cậu đã suy nghĩ xong chưa?" Việc Hứa Không Sơn đến đây đã là một câu trả lời. Vì vậy, tuy là câu hỏi, Hồ Lập Vĩ lại dùng giọng điệu khẳng định.
"Tôi đồng ý theo anh Hồ làm ăn." Hứa Không Sơn trả lời dứt khoát, đồng thời nói ra những khúc mắc của mình.
Hồ Lập Vĩ nghe xong vỗ ngực, bảo Hứa Không Sơn cứ yên tâm. Chuyện này cứ để anh ta lo. Nếu vấn đề này mà anh ta cũng không giải quyết được, thì còn mặt mũi nào mà đi khắp nơi làm ăn nữa.
"Cảm ơn anh Hồ." Vẻ mặt tự tin của Hồ Lập Vĩ đã khiến Hứa Không Sơn yên tâm hơn. "Vậy lần sau tôi lại đến đây tìm anh nhé?"
"Không vội. Cậu để lại địa chỉ cho tôi. Cuối tháng này tôi phải đi Tây Tạng thu mua đông trùng hạ thảo, có lẽ một thời gian nữa mới về. Khi nào có tiến triển tôi sẽ viết thư báo cho cậu." Hồ Lập Vĩ cũng muốn đưa Hứa Không Sơn đi Tây Tạng, nhưng thời gian gấp quá, anh ta không kịp chuẩn bị giấy tờ cần thiết cho Hứa Không Sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play