Mặt trời đứng bóng, kim đồng hồ trên tường nhà chỉ hai giờ chiều. Trần Vãn nhìn ra ngoài, ánh mắt đầy lo âu trước cái nắng nóng như thiêu như đốt. Với tốc độ của Hứa Không Sơn, lẽ ra anh đã về từ khoảng 12 giờ rưỡi. Chu Mai đã nấu xong bữa trưa, cả nhà đợi mãi không thấy anh, Trần Vãn đành bảo mọi người ăn trước.
Trần Vãn ăn qua loa vài miếng cơm rồi nuốt không trôi, đem phần cơm giữ lại cho Hứa Không Sơn, đặt vào chiếc bình giữ nhiệt.
"Chú Đức." Hứa Không Sơn mặc áo ngắn tay, cánh tay để lộ ra ngoài bị nắng chiếu nóng rát. Chú Đức đang ngồi trong phòng quạt quạt hương bồ, nghe tiếng liền ngồi dậy khỏi ghế.
"Trời nóng thế này sao không đội nón lá?" Chú Đức đưa cốc sứ đựng trà lạnh cho Hứa Không Sơn, rồi cầm quạt hương bồ quạt gió cho anh.
"Cháu nghĩ trưa là về được rồi, nên không mang." Hứa Không Sơn cầm cốc sứ uống cạn một hơi, rồi nhấc ấm trà rót đầy, uống liền ba chén mới giải được khát.
"Dù là buổi trưa cũng phải mang theo, đừng ỷ vào tuổi trẻ mà coi thường, coi chừng về già đau đầu đấy." Chú Đức lải nhải vài câu với Hứa Không Sơn. "Ăn cơm chưa?"
"Rồi ạ." Hứa Không Sơn không để mình bị đói. Anh đã mua hai cái màn thầu trên đường về. "Chú Đức, đây là tiền bán thuốc lần này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play