Nhà họ Đinh cũng là nhà ngói, nhưng sân và trong nhà được dọn dẹp rất ngăn nắp và sạch sẽ, nên không có cảm giác cũ kĩ.
Đinh Xuân Diễm mặc quần áo mới, ngồi trong phòng. Mấy cô gái cùng tuổi đang vây quanh nói chuyện với cô.
“Áo của cậu đẹp thật, mua ở đâu vậy?” Tống Mỹ Quyên ngưỡng mộ nhìn Đinh Xuân Diễm, ngoài mặt tươi cười nhưng trong lòng chua chát. Rõ ràng cô cũng không tệ, tại sao Đinh Xuân Diễm có thể gả cho một tiểu đoàn trưởng, còn cô chỉ có thể xem mặt với một người dân thường.
“Tìm Trần Vãn làm.” Đinh Xuân Diễm hào phóng cho họ xem, được sờ nhưng không được vò, kẻo làm nhăn áo.
Trần Vãn, lại là Trần Vãn. Tống Mỹ Quyên nghiến răng. Cô không nhờ Trần Vãn làm quần áo nhưng cũng biết phí của cậu ta cao ngất trời, vậy mà Đinh Xuân Diễm lại có tiền làm nhiều áo như vậy.
“Xuân Diễm, tiểu đoàn trưởng của cậu cho bao nhiêu tiền sính lễ vậy?” Tống Mỹ Quyên bám lấy Đinh Xuân Diễm hỏi. Đinh Xuân Diễm cũng không giấu, vừa thẹn thùng vừa khoe khoang: “Tiền sính lễ là 188 tệ, ngoài ra anh Minh còn dẫn mình đến cửa hàng bách hóa ở huyện mua một chiếc đồng hồ. Máy may thì chưa mua, anh ấy nói nếu mình muốn, đến lúc đó vào bộ đội sẽ nhờ người giúp mua.”
Lời của Đinh Xuân Diễm khiến các cô gái khác kinh ngạc. 188 tệ, cả làng Bình An chắc cô là duy nhất có mức sinh lễ này. Họ nhìn cổ tay Đinh Xuân Diễm cố ý đưa ra, đeo một chiếc đồng hồ nữ nhỏ nhắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT