Hứa Không Sơn rõ ràng sững sờ. Đầu óc anh chỉ tràn ngập câu nói của Chu Mai: “buổi tối ở lại nhà cậu.” Nếu không phải hơi nóng từ bếp củi và mùi hương của món rau xào quá chân thật, anh gần như sẽ nghĩ mình đang mơ.
“Được chứ, tất nhiên là được.” Một thanh củi trong bếp lò nổ tách một tiếng. Hứa Không Sơn lấy lại tinh thần, vội vàng trả lời.
Chu Mai múc món rau đã xào chín vào bát, nụ cười trên mặt càng sâu hơn: “Tốt quá, lát nữa chúng ta phá cái tường dưới mái hiên đi, tránh phải đi lại lòng vòng qua sân.”
“Được.” Hứa Không Sơn không thể kiểm soát được nụ cười đang nở trên môi. “Nhà cháu còn thừa vôi và cát sông, phá xong cháu sẽ xây lại gạch.”
Chu Mai múc hết phần ăn ra, ước chừng lượng cơm trong nồi đủ cho Hứa Không Sơn ăn một ngày. Bà đặt đũa xuống, bảo Hứa Không Sơn từ ngày mai hãy sang nhà bà ăn cơm chung. Thời tiết sau này nóng lên, cơm nấu buổi sáng để đến tối chắc chắn sẽ thiu.
“Cảm ơn dì.” Hứa Không Sơn đón nhận lòng tốt của Chu Mai. “Chuyện phá tường, dì và chú Tiến không cần lo, cứ để cháu lo.”
Hứa Không Sơn ăn cơm xong không lâu đã sang phá tường. Tiếng kim loại gõ vào gạch xanh đinh đinh đang đang. Anh dùng chiều cao và sức mạnh từ trên xuống để đập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT