Ngoài phòng, mưa nhỏ tí tách rơi. Hạt mưa trong veo, theo mái hiên nhỏ xuống như những chuỗi hạt châu. Trong màn mưa bụi mờ mịt, cảnh vật xanh tươi, trong lành. Trần Vãn ngửa mặt hít sâu, cảm thấy toàn thân mình cũng trở nên thông suốt cùng với bầu không khí trong lành này.
Hoa mai trên sườn đồi nở rộ chỉ sau một đêm, nhìn từ xa như một tấm chăn tuyết trắng xóa. Cánh hoa bị mưa làm vỡ vụn, nằm rải rác trên mặt đất.Trần Vãn dùng bút chì vẽ những đường nét mềm mại lên bản nháp. Nét cuối cùng kết thúc, đột nhiên hiện ra hình dáng của một chiếc váy liền áo.
Bản phác thảo thiết kế của cậu đã lấp đầy một tập giấy. Một số đã được may thành quần áo, số khác vẫn đang chờ đợi thời cơ thích hợp.
Chu Mai dẫm hết bùn trên chân ở góc sân, cởi nón lá và áo tơi treo lên tường: “Lục nhi, chị đi nấu cơm đây. Lát nữa Anh cả em về, em bảo Đại Sơn trưa nay ở lại nhà mình ăn cơm nhé.”
Sáng nay, tiếng máy kéo thình thình đã đón Trần Tiền Tiến và Hứa Không Sơn đi. Lúc đó Trần Vãn vẫn đang ngủ, nên không biết chuyện này.
“Vâng, chị dâu.” Trần Vãn vận động một chút vai và cổ đang đau nhức, nhìn ra xa, đôi mắt cậu thả lỏng.
Nghe tiếng máy kéo từ xa đến gần, Trần Vãn chạy ra dưới mái hiên đón mưa. Mưa xuân nhìn không to, bay bay, nhưng thực ra rất tinh mịn. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đỉnh tóc của Trần Vãn đã phủ một lớp nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play